Friday, April 26, 2013

Fw: Nỗi Buồn Tháng Tư

Fw: Nỗi Buồn Tháng Tư
 

 

 

Cố Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đã từng tuyên bố " Đừng nghe những gì cộng sản nói mà hãy nhìn kỷ những gì cộng sản làm".

Cho đến hôm nay mọi người đã thấu hiểu bộ mặt gian manh của lũ cộng sản VN và tay sai của chúng đang tràn lang khắp nơi.

Nhất là ở Hoa Kỳ. Cộng sản nói thì hay nhưng làm thì ngược lại. Chẳng hạn như: "Không có gì quý hơn độc lập tự do?".
 
Một câu nói đáng lưu ý cho hàng triệu triệu người Việt mong muốn để vào bưng chống đối Mỹ/Ngụy xăm lăng? Nhưng rồi những mơ tưởng đó đã để lại cho dân tộc VN gần 40 năm qua với bao tương tàn đổ nát.
 
Người dân Việt cả hai miền mới nhận thấy xã hội chủ nghĩa là một mớ lường gạt, giết hại nhân loại.
 
Những gì đã xảy ra vào tháng tư, 1975 mà Mũ xanh Phạm Văn Tiền viết lại trong tham khảo nhiều bài viết... đã luân lưu trên báo chí, trên báo điện tử đã là những tiếng oan, tức tối đòi hỏi xã hội chủ nghĩa cộng sản VN mau mau thay đổi.
 
Nhưng thực tế, không thể thay đổi được vì vốn luyến người Việt chúng ta thiếu tinh thần đoàn kết kể từ thập niên 1954! Và thời gian gần nhất ở Hải ngoại.

Cụ thể gần nhất, khi thoáng đọc bài viết "Nỗi buồn tháng Tư" của Mũ xanh Phạm Văn Tiền đã xác nhận rằng những hạng người như Mũ xanh Phạm Văn Tiền chỉ đau xót trên ngoài bút hơn là trái tim!
 
Tại sao tôi phải nói ra điều này, vì thực tế trong cộng đồng Việt DFW và các hội đoàn quân đội gọi "Liên hội" đang sinh hoạt vui tươi và đoàn kết hơn bao giời hết. Họ đang vui mừng đóng góp tài chánh công sức xây dựng tượng đài Thương Tiếc Việt/Mỹ.
 
Thì có sự xuất hiện phát nguồn từ buổi họp khoáng đại do ông chủ tịch Nguyễn Kinh Luân tổ chức đã sinh đẻ ra cái Ủy ban liên lạc do ông Hồ Văn Toại làm chủ tịch đã không thích hợp và bị lời ra tiếng vào của đồng hương  và từ đó ủy ban liên lạc tự biến dạng trở thành  Ủy ban điều hợp Quân đội do Nguyễn Tống Hiến khóa 20 Đà lạt làm chủ tich với tài sức vặn toàn "Tự thắng để chỉ huy ?" không đầy hai tháng và cũng chưa nẫy nở được ban chấp hành và trở nên thai non.
 
Lại một lần nữa đám người này chủ trương tìm hư danh trong lủng hố bùn đen, nay thì đổi sang "Ủy ban Quân Cán Chính" do bác sĩ tâm thần Phạm văn Chất làm chủ tịch và đã may mắn hơn các Ủy ban trước là có được một ban chấp hành tương đối đầy đủ với 4 hội như sau và (3 hội tự danh).
 
Cái hay nữa? Không có hội đoàn hay hội trưởng nào nằm trong ban chấp hành của BS. Chất ? Toàn là những Quan hưu! Liệu tổ chức lấy đâu làm hậu thuẩn, ngoài hai chữ "tiếm danh".

Không quân, Thủy quân lục chiến, Cựu SVSQ/DL, cựu SVSQ/TB/TĐ nghe thì dử lắm nhưng trong thực tế các ban chấp hành hội đoàn đã ngang nhiên coi thường các Niên trưởng, Chiến hữu thành viên trong hội.
 
Các hội trưởng và vài người đứng sau lưng thúc đẩy tự mang hội đoàn mình ra gia nhập làm công cụ cho một tập thể mới mà không có sự thọ ý  của bất cứ ai trong hội của mình.
 
Điển hình cụ thể: Nguyễn tống Hiến (K20) Đà lạt đi đâu cũng nón đỏ, răn ri mà trong hội Nhảy dù DFW không ai hay biết? Ông lính Mũ đỏ này xuất thân từ đâu?
 
Theo sự tiết lộ của hội Nhảy dù: "Có sinh hoạt với Nhảy dù ngay nào đâu?".
 
Vậy thử hỏi ông Hiến Mũ đỏ này làm sao mà không thất bại trong chức vụ chủ tịch "Ủy ban điều hợp quân đội." Hội Thiết giáp chưa sanh mà sao trưởng thành? Giấy phép nào?
 
Xin bác sĩ Chất cho quý cựu Quân nhân VNCH thử xem?
 
Hội công binh của NT  Trung cũng tự diển một mình?
 
Trong 38 năm qua, NT đã ngủ ngon vậy mà nay NT thức tỉnh câu nói của cố TT/Thiệu mà lập hội "công binh?" phe phái làm lủng đoạn tinh thần Huynh đệ chi binh ngày nào "Nổi buồn tháng Tư của MX Tiền" đáng để vào lòng của những chiến hữu trở cờ.

"Nổi buồn tháng Tư ? " lại càng xót xa với lòng khi chủ nhật (14/4/2013)vừa qua có sự xuất hiện của Ủy ban điều hợp Quân Cán Chính do sự gầy dựng của: Mũ xanh Phạm Văn Tiền (K20) Đà Lạt, Nguyễn tống Hiến(K20) Đà lạt, Nguyễn Văn Tuận(K20) Đà Lạt, Nguyễn du Nghi (K13) Đà lạt, Cao chánh Cương(K15) Đà lạt, BS. Phạm văn Chất (K?) Đà lạt, Đỗ Huy Hoàng, CTCT?(trích bản báo cáo của Ủy ban điều hơp QCC).
 
Vậy  các Quan là ai? Khi bài viết của Mũ xanh Phạm Văn Tiền nói về thảm trạng đau thương của tháng tư buồn.
 
Quý vị có nhói lòng chưa?
 
Vậy mà 14/4/2013, quý vị đã hãnh diện và ngang nhiên coi thường dư luận lập hội mới để đối đầu với Liên hội Cựu Chiến sĩ VNCH/DFW&VPCV điển hình nhất là thư mời tổ chức ngày Quân Lực 19/6 năm nay lại được tổ chức hai nơi? Làm sao không đau lòng cho người Chiến sĩ Quốc gia đã một thời hiến dâng tuổi trẻ cho Tổ quốc.
 
Nay còn đâu, tuổi già sức yếu, tinh thần lùi lại hãy để cho tuổi trẻ nối gót bảo vệ danh dự chung cho người lính VNCH.
 
Nếu vì cá nhân, cái tôi, kính mong quý vị bỏ qua. Hãy nghĩ chung cho đại cuộc sự độc quyền cai trị của đảng csVN hơn là cái địa vị cá nhân.
 
Chúng ta hãy suy nghĩ kỹ sợ mình không đủ khả năng để thi hành công việc hơn là chức vị và danh vọng. Khi chúng ta làm được việc thì những thứ đó sẽ đeo đuổi theo ta.

BS. Phạm Văn Chất, NT Phạm Văn Tiền, Nt Nguyễn Du Nghi đã từng làm Liên Hội Trưởng vẫn là cố vấn danh dự theo nội quy*(Liên hội".
 
Vậy mà nay lần đầu tiên trong 38 năm tập thể Quân lực VNCH tại DFW bị phân hóa mới chính là: "NỔI BUỒN THÁNG TƯ ".
 
  Không rỏ hôm chủ nhật qua trong buổi trình diện gà nhà với nhau! NT Tiền đã nói rỏ mục đích và lý do thành lập hội mới sao mà cay đắng quá ! So với những gì đã sao chép lại trong " Nổi buồn Thăng Tư ".
 
Ôi, qúa mĩa mai với lòng dạ con người qua sự chao đảo đó. Đừng lớn tiếng chống cộng vá trời hởi NT Tiền?
 
Chắc có lẻ Chiến hữu chúng ta và Đồng hương ai xui xẻo đọc được bài này và điểm danh hành động cụ thể của Phạm Văn Tiền, Phạm Văn Chất ...  nổi đau càng đau hơn khi tháng Tư lại về trên vai người Việt tha hương.

Vậy xin tác giải Mũ xanh Phạm Văn Tiền suy nghĩ kỹ thế nào là nỗi buồn tháng tư. Nói về đạo đức con người, khi chúng ta sinh đẻ ra đứa con dù nó có tật nguyền hay sao đi nữa?
 
Chúng ta có bổn phận sửa đổi nuôi nấng hơn là kéo xác con mình nọp thú rừng phây xác.
 
Người lính VNCH chủ trương "Huynh đệ chi binh" thì không bao giờ bỏ nhau được.  Trường Võ bị Quốc Gia VN huấn luyện những tân sĩ quan học cách "Tự thắng để chỉ huy" cái này các quan đã bôi nhọ quân trường mẹ để tự hàn hoặc nối đuôi cho giặc đổi lấy vinh hoa mơ hồ.( Điển hình vụ cửa Thuận An để suy ngẫm sự việc hôm nay!)

Lập Ủy ban điều hợp Quân Cán Chính là điều tốt nhưng chống lại Liên hội chiến sĩ là điều bất lương tự phản bội lại xương máu của đồng đội. Ngày Quân Lực xé lẻ thì còn gì "Huynh đệ chi binh".

Tháng Tư Buồn - Làm người thì khó! làm chó thì dễ.Đừng làm nhục tháng Tư.

Tháng Tư buồn, tôi không đủ can đảm để viết lên màu mực xanh như tác giả Phạm Văn Tiền.


Date: Thu, 18 Apr 2013 05:39:19 -0700 Subject: [ChinhNghiaViet] Nỗi Buồn Tháng Tư  

 
Nỗi buồn tháng Tư.
Mỗi năm có 12 tháng
Ta cứ nhờ hoài mỗi Tháng Tư!
 
Thêm một lần nữa tháng Tư lại về, tháng Tư xứ người chợt nhớ tháng Tư xứ mình, tháng Tư ấy đã đánh dấu một đoạn đường dài lưu lạc của tập thể người Việt tha hương. Tháng Tư với ngày cuối tháng nhạt nhòa nước mắt mà chúng ta muốn quên, nhưng không thể nào quên được. Tháng Tư đen ngày vong quốc hận, chiều 30 đất nước phủ màu tang!
 
Ngày 30-4-1975 của 38 năm về trước là ngày buồn thảm nhất trong dòng sử của dân tộc Việt Nam. Một chế độ Cộng Hòa sau hơn 20 năm gầy dựng cùng bao xương máu đã đổ ra, phút chốc đã tan thành mây khói. Cuộc tháo chạy của Đồng minh trước sự xâm lăng thô bạo của chủ nghĩa Cộng Sản toàn cầu, đã làm cả miền Nam bàng hoàng sửng sốt. Người dân không còn kềm nổi sợ hải nên đã bỏ của chạy lấy thân.
 
Những xác người lênh đênh ngoài biển cả hoặc bỏ nắm xương tàn tận mãi rừng sâu. Cả đất nước trở thành biển máu từ khi cộng sản tràn vào. Nhiều chiến sĩ can trường của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đã chiến đấu bảo vệ thủ đô đến giờ phút cuối cùng, với rất nhiều sự tuẫn tiết trong đó có các tướng lãnh anh hùng.
 
Tháng Tư gợi nhớ hình ảnh hơn 400 em Thiếu Sinh Quân mặc đồ vàng, nghiêm chỉnh xếp hàng đôi lặng lẽ chờ đợi dưới sân cờ tại trường Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu, để rồi sau đó tử thủ đến sức cùng lực kiệt.
 
Những người lính Nhẩy Dù oai hùng tại trại Hoàng Hoa Thám, những đơn vị TQLC tan hàng tại cầu xa lộ, ngã tư Hàng Xanh đã tung nổ lựu đạn để cùng chết bên nhau, khi vị Tổng Thống “tạm quyền” Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng, cùng vài chục tướng tá của chế độ Cộng hòa đã tự sát.
 
Còn, còn nhiều lắm những chiến sĩ vô danh tự tìm cho mình một cái chết vinh hơn sống nhục. Những giọt nước mắt rồi sẽ được tiếp tục nhỏ xuống để tiếc thương, thương tiếc về những oan khúc cho những người lính anh hùng, cùng biết bao chiến sĩ đồng bào vô danh khác.
 
Chính họ đã viết nên trang sử đen tối nhưng vô cùng hãnh diện cho Chính Nghĩa Quốc Gia, những người Việt Tự Do không bao giờ chấp nhận chế độ cộng sản phi nhân.
 
Tháng Tư năm 1975, hàng trăm ngàn quân, dân, cán chính miền Nam đã bị đưa vào các trại tù “học tập cải tạo”, hàng chục ngàn người đã bỏ xác trong các trại giam, nạn nhân của chính sách trả thù thâm độc.
 
Hàng vạn đồng bào đã chết tức tưởi nơi sương lam chướng khí vì chính sách đày đọa trả thù ở các vùng kinh tế mới.
 
Hàng ngàn người đã mất trắng tay vì bị đảng Cộng Sản Việt Nam ăn cướp tài sản, bằng chính sách cải tạo công thương nghiệp.
 
Tháng Tư 1975, đánh dấu giai đoạn cả nước Việt Nam trở thành nạn nhân của chủ nghĩa Cộng sản. Một chủ thuyết phi nhân man rợ đã gieo rắc tai ương thảm họa cho nhân loại nói chung và nhân dân Việt Nam nói riêng. Sau 38 năm áp đặt chủ nghĩa Cộng Sản trên toàn đất nước, Viêt Nam hiện nay vẫn là quốc gia nghèo, chậm tiến, tham nhũng, độc tài toàn trị và liên tục vi phạm thô bạo các quyền làm người.
 
Tháng Tư, chúng ta nghiêng mình tưởng niệm những chiến sĩ anh dũng Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đã hy sinh vì lý tưởng Tự Do, đã chiến đấu ngăn chận chủ nghĩa Cộng Sản và bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ trước thảm họa ngoại xâm.
 
Tháng Tư, chúng ta ngậm ngùi và ghi ơn các chiến sĩ dân chủ Việt Nam, đã vì lý tưởng Tự Do, Dân chủ, chủ quyền cho đất nước mà chịu cảnh đọa đày, tù tội. Họ những người Việt Nam yêu nước can đảm đứng lên tranh đấu trước hiểm họa mất nước của kẻ thù phương Bắc.
 
Ba mươi tám năm về trước, không ai có thể nghĩ đến một ngày nào đó mình phải sống lưu lạc nơi xứ người, và cũng chẳng ai dám nghĩ rằng vì muốn có một cuộc sống Tự Do mà bao nhiêu người đã vùi thân xác mình tận rừng sâu hay ngoài biển cả.
 
Ba mưoi tám năm mùa Quốc hận đã qua đi, dân tộc Việt Nam vẫn còn đắm chìm trong màn đêm tăm tối dưới sư lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam. Thác Bản Giốc, Ải Nam Quan, đất biển đảo do tiền nhân để lại lần lượt vào tay kẻ thù truyền kiếp Trung Quốc. Câu hỏi nào sẽ được đặt ra để Người Việt Nam tỵ nạn cộng sản tại hải ngoại nầy có thể làm gì cho đất nước!
 
Nhiều chính trị gia đã từng nói, sự lừa dối là thứ thuốc phiện của chủ nghĩa cộng sản. Chúng lừa dối người lẫn mình, bưng bít thông tin để lừa người trí thức, nói láo với nông dân để nâng họ lên tận trời xanh, tâng bốc người ít học để họ làm điều ác, con lên án cha mẹ, vợ đấu tố chồng để rồi sau khi đạt được mục đích tất cả đều trở thành vật hy sinh, bị chính con người cộng sản thanh trừng giết hại chẳng gớm tay. Chế độ cộng sản cai trị người dân bằng vũ lực như lời khẳng định của Mao Trạch Đông “Súng đạn đẻ ra chính quyền, hay quyền lực đặt trên nòng súng”.
 
Nhân mùa Quốc hận lần thứ 38 năm nay, những tử sĩ Việt Nam Cộng Hòa tại Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa đã được tên Thứ Trưởng Ngoại giao Việt Cộng Nguyễn Thanh Sơn cùng phái đoàn cộng sản đến thăm vào ngày 1-3-2013 . Hình ảnh thắp nhang tưởng niệm trong một y phục không trang nghiêm đã để lộ bản chất thiếu lịch sự của một nhà ngoại giao.
 
Bên cạnh sự thăm viếng rất trang trọng và uy nghiêm của phái đoàn do ông Tổng lãnh sự Lê Thành Ân tòa Tổng lãnh sự Hoa Kỳ tại Saigon vào ngày 7-3-2013. Một âm mưu tráo trở mới mà chúng ta cần phải đề cao cảnh gíác.
 
Ngay chính nơi Nghĩa Trang phía Bắc những đồng đội của họ đã nằm xuống trong cuộc chiến chống quân xâm lược Trung Quốc vẫn còn bị hoang tàn bỏ phế, không cho phép một vòng hoa tưởng niệm vào ngày 17-02-2013 vừa qua thì làm gì họ có lòng tưởng niệm những tử sĩ QLVNCH. Đây cũng là trò chơi chính trị dơ bẩn của một chế độ đầy mưu mô chước quỷ, đánh lận con đen, vàng thau lẫn lộn khi chúng một lần nữa đã đổi tên.
 
Từ Nghĩa Trang dân sự nay trở thành Nghĩa Trang Nhân Dân huyện Dĩ An nhằm xóa tan di tích lịch sử, lợi dụng người chết để chạy tội bán nước. Một lần nữa chúng âm mưu biến những sự hy sinh cao cả của người lính miền Nam thành chiến công thần thánh của chúng. Một hành động gian manh mà chúng ta những người còn sống hôm nay cần phải lên tiếng, minh oan cho hơn 16.000 tử sĩ Việt Nam Cộng Hòa đã nằm xuống trong nghĩa trang nầy chỉ vì lý tưởng Tự Do.
 
Là người dân Việt Nam, chúng ta phải biết rằng bọn cộng sản Việt Nam đã lừa đảo quá nhiều rồi, chúng dối trá lường gạt để cùng nhau chia chát làm giàu trên xương máu nhân dân mà không cần biết đến sự cùng cực đói nghèo cả một dân tộc.
 
Tài nguyên quốc gia bị lần lượt tịch thu bán dần mòn vào túi tham của bọn tham ô lãnh đạo đảng. Bao nhiêu công trình đang xây dựng bị dở dang, hàng loạt các tập đoàn kinh doanh thất thoát hàng chục tỷ đôla cùng toàn thể hệ thống ngân hàng tín dụng bị sụp đổ.
 
Chỉ tính riêng trong tháng 1 và 2 năm 2013 đã có hơn 8.600 công ty xí nghiệp ngưng hoạt động (theo lời ông Vũ Đức Đam, Bộ trưởng Chủ Nhiệm Văn Phòng Chính Phủ CSVN). Chúng đang lâm vào cảnh thiếu nợ ngập đầu nếu không có ngoại tệ để chi trả thì sẽ nguy cơ bị hủy diệt, cùng với chiến dịch đòi sửa đổi hiến pháp được khởi đầu bằng 72 cựu đảng viên trí thức trong nước.
 
Có nhiều người nước ngoài đã đặt thẳng vấn đề với người Việt chúng ta. Chúng ta thỉnh nguyện chính phủ Hoa kỳ và các nước phương Tây không trợ cấp, không mua bán hoặc tiếp tay cho một chế độ độc tài gian ác phi nhân quyền.
 
Trong khi đó, chính chúng ta trực tiếp hoặc gián tiếp chuyển về Việt Nam hàng tỉ đôla mỗi năm. Số tiền nầy chiếm hơn 1/3 ngân sách tài chánh của chế độ đương quyền, để nuôi dưỡng đảng cộng sản Việt Nam vẫn còn tiếp tục đè đầu, đè cổ người dân.
 
Mỗi một người Việt Nam phải suy nghĩ và tìm ra hướng đi cho chính chúng ta. Tẩy chay hàng hóa độc hại Trung Quốc, không mua hàng hóa Việt Nam, không du lịch và không gởi tiền về Việt Nam dù bất cứ hình thức nào. Tuyệt đối không ủng hộ, không quyên góp cho bất cứ tổ chức nào để gây quỹ dưới danh nghĩa từ thiện, tôn giáo chùa chiền, trừ việc cần thiết để cứu giúp các thương phế binh, cô nhi quả phụ của các tử sĩ anh hùng.
 
Cộng đồng tị nạn Cuba đã thay đổi được xứ sở Cuba bằng cách không gởi tiền về thân nhân họ từ năm 2004-2009 và họ đã thành công. Cuba hiện là nước đang có chiều hướng phát triển hòa nhập theo sự tiến bộ của cộng đồng thế giới.
 
Tháng Tư có lắm người vui nhưng cũng có triệu người buồn. Lời  nầy được phát xuất từ sự ăn năn, hối hận của một tên tội phạm, cựu Thủ tướng Việt Cộng Võ Văn Kiệt trước khi đã trở nên người thiên cổ. Tại hải ngọai nầy đã biết bao nhiêu lần những “ con buôn” chính trị, muốn xóa sổ quên đi sự bạo tàn của cộng sản trong những ngày đầu cưởng chiếm được miền Nam. Danh từ ngày Quốc Hận biến thành ngày Tỵ nạn, ngày Tự Do hay ngày Thuyền Nhân để từ bỏ một sự kiện lịch sử quan trọng đã làm điên đầu kẻ luôn tự xưng mình là chiến thắng. Họ muốn chúng ta xóa bỏ hận thù cùng bắt tay với họ để quên đi quá khứ, một quá khứ dơ bẩn do chính cộng sản gây ra và bây giờ không muốn nhìn lại.
 
Họ hô hào nghị quyết 36 để nối vòng tay lớn với chúng ta, những kiều bào hải ngoại, nhưng cũng chính họ dùng tiền của cướp giật của nhân dân trong nước để tiếp tục đánh phá chúng ta. Ngày Quốc Hận không thể là ngày Việt Nam Cộng Hòa , những ai tiếp tay cho nghị quyết SJ455vừa mới được Lưỡng Viện Quốc Hội Virginia ban hành là những kẻ phản bội lại cả dân tộc Việt Nam, là  những thành Việt Gian đâm sau lưng chiến sĩ.Trong khi cộng đồng tỵ nạn khắp mọi nơi đang tưởng niệm Ngày Quốc Hận 30-4 thì tại sao họ vận động cho ra đời Nghị Quyết nầy .Còn cộng sản Việt Nam là chúng ta còn tổ chức Ngày Quốc Hận, ngày 30-4 vẫn mãi mãi là ngày Quốc Hận  để nhắc nhở cho con cháu chúng ta biết vì sao mà chúng ta có mặt  tại xứ sở Tự Do nầy.
 
 
Ba mươi tám năm mùa Quốc hận đã đi qua, người dân trong nước đã quá ê chề dưới sự cai trị độc tài của đảng cộng sản. Việc bắt giam các nhà trí thức một cách rầm rộ trong nước gần đây đã nói lên sự sụp đổ không sớm thì muộn của đảng cầm quyền. Cho đến khi nào toàn dân không còn sợ hãi nữa và chúng ta ngưng nguồn tiếp tế cho họ thì lúc đó đảng cộng sản sẽ bị cáo chung.
 
Ba mươi tám năm qua, đã đến lúc Đảng Cộng Sản Việt Nam nhìn thấy cần sức mạnh khối tài lực của người Việt tại hải ngoại. Qua hình thức văn hoá vận bằng nghị quyết 36 để chiêu dụ những kẻ hám danh, trục lợi nhằm lũng đọan hàng ngũ quốc gia.
 
 Nhưng chúng đã hoàn toàn thất bại vì những thứ mà chúng kiếm được là những thành phần rác rưới nhẹ dạ, hám danh, một loại phế thải trong tập thể cộng đồng Người Việt Quốc Gia đang sống lưu vong tại hải ngoại.
 
Ở đâu và bất cứ thời nào cũng có những tên Việt gian trở mặt theo kẻ thù để đâm sau lưng chiến hữu và đồng bào bất chấp hậu quả. Bọn tay sai nầy chỉ biết có tiền, nhắm mắt vâng theo để quậy phá làm tan rã khối đoàn kết chống cộng của chúng ta.
 
Tháng Tư xứ người nắng ấm tình nồng, tháng của đất trời vào Xuân chim hót líu lo, nhiều cụm hoa dại màu rực rỡ như khoe sắc khắp mọi nơi. Màu cỏ non xanh mướt cùng những cơn mưa nhẹ bất chợt buổi chiều đã gợi nhớ lại nổi buồn trong lòng người xa xứ.
 
 Qua rồi những ngày tháng Tư buồn thảm lê thê trong lòng người xa xứ. Tháng Tư năm nay, chúng ta đốt nén nhang, cầu nguyện những người quá cố hãy vì sự tồn vong và tương lai đất nước, giúp chúng ta nghị lưc và sáng suốt để tiếp nối đoạn đường.
 
Xin cúi đầu, tưởng niệm anh linh, liệt sĩ đã vị quốc vong thân phù trợ chúng ta thêm dũng cảm để tiếp tục cuộc đấu tranh vì chính nghĩa. Với tất cả lòng thành và nhiệt tâm chúng ta sẽ cùng toàn dân trong nước đòi cho được “Dân chủ, Nhân Quyền và Chủ Quyền” cho đất nước và dân tộc Việt Nam.
 
Cộng Sản Việt Nam đang trên đà suy sụp trước sự bất mãn của toàn dân từ quốc nội đến khắp năm châu. Bản Kiến Nghị 72 của 72 nhà trí thức phản tỉnh cộng sản đã được Người Việt khắp mọi nơi hưởng ứng nhiệt thành, Thư của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam và mới nhất là Bản Tuyên Bố Công Dân Tự Do đã được hàng vạn người trong và ngoài nước hưởng ứng: đòi hủy bỏ điều 4 hiến pháp, đa nguyên đa đảng trong một cuộc bầu cử tự do. Quân đội phải là lực luợng phục vụ dân chứ không phải phục vụ đảng, phi chính trị hóa quân đội.
 
Ngoại trưởng Hoa Kỳ John Kerry vừa vinh danh blogger Tạ Phong Tần, người đã bị cộng sản kêu án 10 năm tù là một trong 10 phụ nữ kiệt xuất của thế giới năm 2013, nhân Ngày Phụ Nữ Quốc Tế 8-3 năm nay. Bên cạnh danh dự lớn lao nầy, còn có Blogger Huỳnh Ngọc Chênh người đã có những bài viết cổ súy quyền tự do báo chí và ngôn luận nhằm tố cáo nhà cầm quyền cộng sản vi phạm trầm trọng trên trang blog của mình, cũng đã được tổ chức phóng viên Không Biên Giới Quốc Tế tặng giải thưởng “Công dân mạng 2013”. Giải thưởng đã được tổ chức tại Paris vào ngày 12-3-2013
 
Có mùa Quốc hận 30-4 nào mà chúng ta không ngóng trông một cơn bão chính trị đột biến để giật sập chế độ cộng sản hiện hành. Có mùa Quốc hận nào mà chúng ta không mơ ước cho đất nước và dân tộc Việt Nam sớm thóat khỏi chế độ độc tài toàn trị.
 
Đã đến lúc mỗi một người dân Việt Nam không còn sợ hãi cùng hòa nhập với “Lời tuyên bố Công Dân Tự do”, sẽ trở thành sợi dây bền vững kết nối hàng triệu triệu trái tim Việt Nam hầu xóa tan một thể chế độc tài toàn trị, bảo thủ và ngu xuẩn.
 
Từ ngày hôm nay chúng tôi khẳng định rằng, chúng tôi sẽ sống và hành xử như những người tự do với trọn vẹn nhân phẩm thiêng liêng. Giờ của tự do đã điểm tất cả mọi người hãy cùng nhau lên đường!!! (Lời tuyên bố mới đây của Blogger Trần Quốc Việt trên trang mạn Danlambao)
 
“Tôi chưa thấy một đêm nào dài thế. Cũng chưa thấy có ngày mai nào không thể. Vì người ta cần ánh mặt trời Tỉnh dậy đi lũ chúng ta ơi!” Thơ nhà báo dũng cảm Nguyễn Đắc Kiên (Hà nội 25-2-2012).
 
Ngày tàn của đảng cộng sản Việt Nam sẽ không còn bao lâu nữa... Những kẻ bạo phát rồi sẽ bạo tàn. Lịch sử dân tộc đã chứng minh điều đó.
 
Arlington, mùa Quốc hận 30-4-2013
 
Mũ xanh Phạm Văn Tiền  

 

No comments:

Post a Comment

Những Sự Thật Cần Phải Biết