Monday, April 29, 2013

THƯA ĐẠI TƯỚNG: 30 THÁNG 4 NĂM 1975, ĐẠI TƯỚNG Ở ĐÂU? LÃO MÓC





Thưa Bác: Ba Mươi tháng Tư, Bác ở đâu?
(Bác Nhạc Bất Quần!!!!!!!?)



Thưa bác,

 

Nhiều năm qua bác nhắc đi nhắc lại về chuyện Ba Mươi tháng Tư. Bác nói rằng mỗi người đều có một ngày Ba Mươi tháng Tư cho riêng mình. Bác vẫn hỏi một câu. Lúc ấy quý vị đang ở đâu? Thưa bác, ngày Ba Mươi tháng Tư năm 75 cháu đi nhận xác chồng ở Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa. Xin kể đầu đuôi như sau:

 

Người yêu của cháu, chồng sắp cưới của cháu là Nguyễn Đông Thành, Trung Úy Biệt Động Quân Đơn vị đóng tại Chân Thành vào thời kỳ 1975. Từ lúc ra trường Thủ Đức, anh làm Trung Đội Trưởng Tác Chiến cho đến khi lên đến Trung Úy Đại Đội Trưởng đã bị thương 4 lần. Một lần bị thương nặng phải nằm nhà thương hai tháng. Còn các lần khác chỉ bị thương nhẹ.

 

Cháu gặp anh trong một lần nữ sinh đi ủy lạo chiến sĩ tại Tổng Y Viện Cộng Hòa rồi quen nhau. Sau đó chúng cháu đôi khi lại còn cầu cho bị thương nhẹ để có dịp gặp nhau ở Sài Gòn. Một lần anh chỉ bị trẹo chân vì nhảy trực thăng mà được nghỉ đến gầ n một tháng.

 

Đó là lần bị thương hạnh phúc nhất của chúng cháu. Gia đình hai bên đã có dịp gặp nhau sau khi chúng cháu về thưa với cha mẹ. Đầu năm 75 đã làm đám hỏi. Chờ đến đầu tháng 5-1975 là làm đám cưới. Cháu có ông cậu làm Trung Tá ở Sài Gòn quen biết nhiều nên hy vọng sẽ giúp cho anh Đông Thành đổi về đơn vị hậu cứ hay về Bộ Quốc Phòng.

 

Tết 75, hai đứa chúng cháu đến mừng tuổi cậu và xin cậu chạy giúp Chạy đây là nói hộ chứ không phải tiền bạc gì hết. Cậu cháu coi tướng anh Thành và rất hài lòng để mừng cho cháu gái. Cậu khen vị hôn phu của cháu tuy còn trẻ nhưng rất đẹp trai và tướng mạo đàng hoàng. Anh mới có 22 tuổi, còn cháu 19 tuổi vào năm 1975. Cháu cũng khá cao mà anh Thành còn cao hơn cháu cả đầu người. Anh chơi thể thao cả xà ngang và xà dọc nên người rất tài tử. Bạn học trường Gia Long đứa nào cũng thích Trung Úy Đông Thành của cháu.

 

Tuy nhiên, khi hỏi chuyện về đơn vị của Thành thì ông cậu của cháu hơi ngần ngại. Cậu nói rằng năm trước có xin cho con một anh bạn đóng đồn được đổi về tỉnh. Chỉ một tuần sau anh Thiếu Úy lên thay thế bị hy sinh. Bà mẹ anh này đi thưa Giám Sát Viện về tội ăn tiền đổi người để đưa con bà vào chỗ chết. Vì vậy cậu cháu nói để chờ một thời gian, đơn vị rút từ Chân Thành về hậu cứ rồi sẽ xin đổi sau.

 

Người yêu của cháu cũng rất tự ái nên không hề nói gì thêm, cứ bấm tay cháu gạt đi không muốn đề cập đến việc xin thuyên chuyển nữa. Từ biệt ông cậu xong, hai đứa ra về. Cháu giận anh ấy hết sức, nhiều lúc chỉ muốn cho ra trận chết đi cho rồi.

 

Đàn ông mới hơn hai mươi tuổi mà đã muốn làm anh hùng. Gia đình anh ấy con một, xin hoãn dịch cũng còn được chứ ai lại đi Biệt Động Quân. Quanh năm hành quân, đôi khi ở đơn vị còn có lệnh phải cạo trọc đầu cho thêm dữ dội. Nhưng nói gì thì nói, anh Đông Thành dù để tóc dài hay tóc ngắn thì trông vẫn đẹp như tài tử Pháp Alain Delon. Cháu rất hãnh diện đi với anh ở đường Nguyễn Huệ. Nhưng hai đứa đâu có được dịp đi chơi với nhau nhiều lần. Qua tháng 3-1975, có tin địch uy hiếp Chân Thành, gia đình hai bên và riêng cháu lo lắng ngày đêm. Rồi tin từ Bộ Chỉ Huy là đơn vị Biệt Động Quân ở Chân Thành có lệnh rút. Quân đội cho lệnh bỏ Chân Thành.

 

Chưa bao giờ cháu lại vui mừng khi được tin quân ta rút như vậy. Là một học sinh chưa được 20 tuổi, cháu chỉ mong người yêu sớm trở về bình yên. Quân đội muốn bỏ đâu thì bỏ. Muốn rút đâu thì rút. Nhưng đau khổ chưa, đúng như cháu đã lo ngày lo đêm. Đơn vị cho người đưa tin về nhà để đi nhận xác Đông Thành vào ngày 25 tháng 4-1975. Người lính ở đơn vị nói rằng anh ấy đã chiến đấu anh dũng ra sao, hy sinh như thế nào, chẳng còn lòng dạ nào mà nghe chuyện. Sao bao nhiêu người còn sống ở Sài Gòn không ra mà anh dũng hy sinh.

 

Trời đất công bình ở chỗ nào. Đi lính có ba năm mà bị thương đến 4 lần, rồi mới chết. Đông Thành của cháu hiền lành như thế, có làm hại ai đâu mà phải chết oan uổng như vậy. Sau khi được tin cháu cứ như điên dại rồi đi theo gia đình lên Nghĩa Trang Quân Đội nhận xác người yêu. Dù chưa cưới nhưng cháu đã khai là chồng. Mấy ông đòi hôn thú vì tưởng cháu muốn xin tiền chồng chết. Xin tiền tử tuất với 12 tháng lương. Cháu quyết liệt nhận xác chồng dù chẳng có hôn thú.

 

Đất nước có còn đâu mà lãnh tiền. Anh Đông Thành nằm như ngủ. Đạn vào ngực, vào tim, vào bụng nhưng mặt anh vẫn nguyên lành. Anh nằm đó vẫn đẹp như thiên thần. Anh về bằng trực thăng trên băng ca đúng như trong bài ca, đúng như trong tiểu thuyết. Bên cạnh xác anh có nhiều đồng bạn cũng chết nhưng vì để lâu nên bốc mùi hôi thối.

 

Nhiều gia đình cũng đến nhận xác. Đàn bà trẻ con khóc la ầm ỹ. Cháu cũng hòa theo tiếng khóc nức nở. Gia đình chôn xác anh ngày 27 tháng 4-1975, buổi chiều thì ra về nhưng cháu ở lại. Cháu trốn vào khu Nghĩa Dũng Đài nhưng người nhà lại tưởng bạn cháu chở về Sài Gòn. Suốt những ngày cuối tháng 4 đau khổ cháu tha hồ khóc. Trên Nghĩa Trang Biên Hòa toàn là gia đình tử sĩ nên cũng không ai chú ý. Có gia đình đem theo Radio nên mở ra nghe tin tức chiến sự. Rồi dân di tản ở bốn phương trời kéo nhau về tạm trú. Họ dựng lều ngay bên cạnh các phần mộ.

 

Khu lính chết đã lâu thì có mộ bia và tấm Ciment bên trên. Khu mới chết thì chỉ đắp đất. Có cả trăm cả ngàn ngôi mộ. Những ngày đầu thì có nhiều xác chở về bằng trực thăng. Về sau xác chở về toàn bằng xe nhà binh. Sau cùng thì đủ các thứ xe chở xác về Đơn Vị Chung Sự.

 

Nơi để xác có máy lạnh nhưng không có điện nên trở mùi hôi thối. Nhiều xác chở đến để ngay dưới đất, trời nắng bốc mùi làm cho các gia đình ở gần phải dở lều di chuyển đi nơi khác. Ông sĩ quan trách nhiệm chôn cất nóng nẩy gắt gỏng và anh em chôn cất làm việc rất vất vả. Ai cũng có mùi rượu và dầu Nhị Thiên Đường đầy người.

 

Đến ngày 30 tháng 4, khi có lệnh đầu hàng thì không còn ai trách nhiệm. Lúc đó đã xuất hiện người của cộng sản ra gom dân gom lính chạy loạn bắt phải đào hố chôn tập thể. Một anh Công Binh của ta lấy xe đào các hố thật lớn, rồi đưa tất cả các xác lính Việt Nam Cộng Hòa chôn tập thể. Có gia đình cố dành lại xác người thân tự đào lỗ chôn riêng. Cháu thấy một gia đình chỉ có người vợ trẻ với mấy đứa con tám chín tuổi ạch đụi bới đất chôn chồng.

 

Cháu tìm cuốc đến giúp một tay và thấy mình đã bớt điên. Thấy cảnh hai đứa nhỏ cùng mẹ móc đất chôn bố, cháu thấy cuộc chiến tranh vô nghĩa biết chừng nào. Và sự đau khổ của mình cũng chẳng phải là duy nhất. Đứa con gái chừng 10 tuổi và đứa em trai 6 tuổi vừa khóc vừa móc đất giúp mẹ. Cháu sẽ không bao giờ quên được hình ảnh này.

 

Sau đó qua ngày 2 tháng 5-1975, cháu quá giang xe của người ta về lại Sài Gòn. Năm 1980, cháu lập gia đình với một anh Thủ Đức còn trẻ có 2 năm cải tạo. Chúng cháu vượt biên rồi vào Mỹ. Chồng cháu rất hiểu biết nên tôn trọng mối tình đầu của cháu với Đông Thành.

 

Từ mùa Xuân 1993, chúng cháu cứ vài năm lại về Sài Gòn và lần nào cũng lên Nghĩa Trang Biên Hòa Cháu có theo dõi chương trình tảo mộ chui của các bác. Lần nào cũng khấn vái cho anh Đông Thành phù hộ công việc của hội. Cháu có thuê người làm cho anh Thành tấm Ciment đúng kích thước như các ngôi mộ khác chứ không muốn xây cho thật lớn. Anh Thành đã muốn được chết như các chiến hữu thì phải để anh nằm giống như các bạn của anh.

 

Cháu vừa thương mà vừa giận anh biết chừng nào. Người yêu của cháu là mối tình đầu, anh chính là hình ảnh của chiến tranh Việt Nam. Cháu vừa ghét lại vừa thương. Đã 30 năm qua rồi mà tình cảm vẫn không thay đổi. Bác đã hỏi rằng, ngày Ba Mươi tháng Tư cháu ở đâu? Vâng, 30 tháng 4-1975, cháu đi chôn chồng ở Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa. Vậy thì phần bác, Ba Mươi tháng Tư, bác ở đâu?

Tiểu Quyên

Viết tặng các con của mẹ.

 

 

THƯA ĐẠI TƯỚNG: 30 THÁNG 4 NĂM 1975, ĐẠI TƯỚNG Ở ĐÂU?

 

LÃO MÓC

 

Cuối tháng 9 năm 2010, một cựu lãnh đạo cao cấp của chế độ Việt Nam Cộng Hòa và QLVNCH lại bước theo bước chân  ô nhục của cựu Thiếu Tướng Nguyễn Cao Kỳ, Phó Tổng Thống VNCH đó là ông Trần Thiện Khiêm, cựu Thủ Tướng Việt Nam Cộng Hòa, cựu Đại Tướng QLVNCH.

 

Sau 35 năm im hơi, lặng tiếng trước những đau thương, mất mát cho người dân miền Nam mà trong đó ông cũng có một phần trách nhiệm.

 

Sau 35 im hơi, lặng tiếng trước những biến động của thời cuộc, trước những tranh đấu của những người Việt tỵ nạn cộng sản tại hải ngoại, trước những đòn thù của VC liên tục tấn công vào người Việt tỵ nạn.

 

Đùng một cái, vào những này cuối tháng 9 năm 2010, ông lại xuất hiện tại Quận Cam, miền Nam California, trong cái gọi là “Đại hội Bất thường” của Tập Thể Chiến Sĩ VN/HN.

 

Trên truyền thanh, truyền hình, báo chí và trên các diễn đàn điện tử lúc đó đã có nói nhiều về chuyện xuất hiện của ông Trần Thiện Khiêm. Những lời bênh vực gượng gạo của những người đã từng thọ ơn ông cựu Thủ Tướng, cựu Đại Tướng của chế độ VNCH đã không át nỗi những âm thanh cuồng nộ của Lẽ Phải và Sự Thật!

 

Chuyện ô nhục nhất là chuyện ông Trần Thiện Khiêm đã trả lời trong cuộc phỏng vấn 60 phút của xướng ngôn viên Việt Dzũng của đài truyền hình SBTN.

 

“Dù Cộng sản hay không Cộng sản thì họ cũng có tinh thần dân tộc yêu nước. Kết án bây giờ hẳn có sự sai lầm chăng?”     

 

Nghe câu trả lời rất ư là “lịch sử” này của ông cựu Đại Tướng Trần Thiện Khiêm, chắc chắn những người lính đã chết trong cuộc chiến bảo vệ cho tự do, dân chủ của chế độ miền Nam chắc chắn không yên lòng mà nhắm mắt. Nếu có một phép lạ nào mà họ có thể làm được, chắc chắn hàng vạn oan hồn uổng tử sẽ hiện lên để đòi mạng ông cựu Đại Tướng vô cùng khốn nạn này là cái chắc! Nó theo cách nói của phim bộ Hồng Kông thì “ông không trả lời đâu có ai nói ông câm!”

 

Chưa hết chuyện khốn nạn của một ông cựu Thủ Tướng của chế độ VNCH! Khi được xướng ngôn viên Việt Dzũng hỏi:

 

“Đại Tướng có thông điệp gì cho tuổi trẻ trong nước và hải ngoại”

 

thì ông Trần Thiện Khiêm trả lời ngon ơ:

 

“Đảng Cộng sản Việt Nam đang tổ chức họp đảng và đang lấy từng ý kiến của người dân để thay đổi chế độ. Người dân cứ việc đưa ý kiến cho đảng cộng sản VN”.

 

Theo bà Tôn Nữ Hoàng Hoa diễn tả trong bài “Nghe Nói Mà Mắc Cỡ” thì:

 

“Nghe như vậy Việt Dzũng luýnh quýnh thấy mà tội bèn phản ứng:

 

“Đưa ý kiến sao được, Công An chúng sẽ tóm hết”.

 

Cụ Thủ Tướng TTK thấy thái độ của Việt Dzũng như vậy, bèn nói trớ là:

 

“Ở bên Pháp đã đưa ý kiến”.

 

Thiệt đúng là… “hết nước nói” với ông Trần Thiện Khiêm, người đã từng là Đại Tướng của QLVNCH và là Thủ Tướng của chế độ VNCH.

 

*

Ba năm sau, cuối tháng 4 năm 2013 thì ông Trần Thiện Khiêm lại xuất hiện ở San José, Bắc California.

 

Theo một bài viết được phổ biến trên diễn đàn điện tử mới đây của nhà văn Giao Chỉ tức cựu Đại Tá QLVNCH Vũ Văn Lộc với cái tựa dài thoòng “Tháng tư, 38 năm sau, cựu Thủ Tướng Sàigòn Trần Thiện Khiêm nói với chính quyền Cộng sản Hà Nội: “Các anh trật đường rầy…” thì:

 

“… Nhờ ông tham mưu trưởng của thời xưa là thiếu tướng Nguyễn Khắc Bình sắp xếp, chúng tôi có dịp tiếp đón 2 vị niên trưởng hết sức cao niên trong ngày Chủ Nhật vừa qua…”.

 

(Lại cũng ông Thiếu Tướng “thầy dùi” Nguyễn Khắc Bình, “kẻ ném đá không cần giấu tay” đã “noi gương” cựu Trung Tá Trần Như Huỳnh, tức “nhà văn không có tác phẩm Chu Tấn” đang cấu kết với cán bộ cao cấp của đảng Việt Tân (*) và bọn đầy tớ của đảng này tại San Jose để thành lập thêm một Ban Đại Diện Cộng Đồng thứ 3 tại Bắc California).

 

Theo bài viết thì 2 vị niên trưởng cao niên là cựu Đô Đốc Trần Văn Chơn và cựu Đại Tướng Trần Thiện Khiêm.Bài viết viết tiếp:

 

“Bỏ qua chuyện quá khứ, chúng tôi mở đầu câu chuyện về tình hình thế giới, về nội tình VN, về chính sách của Hoa Kỳ, về tương lai của tuổi trẻ. Đặc biệt mối quan tâm về ngoại xâm từ phương Bắc, về việc cộng sản VN trưng câu dân ý qua việc sửa đổi hiến pháp. Lần trước ông Khiêm có đề cập đến việc góp ý về chính quyền cộng sản về việc thay đổi hiến pháp. Có dư luận đả kích là ngây thơ, có tinh thần hòa giải với cộng sản. Bây giờ ông có ý nói rõ là ông hoan nghênh các nhà lãnh đạo tôn giáo tại VN từ Phật Giáo đến Hội đồng Giám mục đều lên tiếng đáp lại lời cộng sản mà đòi hỏi viết lại hiến pháp thay đổi chế độ, xây dựng đa đảng, dân chủ tự do thực sự. Ông nói đó không phải là hoà giải hòa hợp, đó không phải là ngây thơ tin lời cộng sản. Đây chính là đường lối đấu tranh chính trị (do LM in đậm). Đưa ra lời kêu gọi là cộng sản hở đòn. Bên các cha gọi là chính quyền bị hớ. Tương kế tựu kế phải đáp lời mà phát động phong trào chống đối…”

 

Góp ý kiến cho tài liệu thu hình, ông Nguyễn Khắc Bình xin anh Tư (**) nói riêng 1 đoạn kêu gọi giới trẻ và đồng bào hải ngoại tiếp tay đốt lửa cho công cuộc đấu tranh quốc nội. “Ông Tư” tán thành cho thu hình.

 

Anh Phạm Phú Nam xin niên trưởng có lời nói trực tiếp với nhà cầm quyền Hà Nội.

 

Nguyên Thủ Tướng VNCH, 88 tuổi đã đồng ý lên ngay diễn đàn nói trực tiếp với nhà cai trị cộng sản VN. Ông nói, các anh trật đường rầy. Xã hội chủ nghĩa không thể thành công đem đến cho dân tự do và hạnh phúc. Còn cộng sản sẽ không có tự do dân chủ. Thế kỷ này là thế kỷ tự do dân chủ thực sự. Sự sai lầm của các anh sẽ làm đất nước rơi vào tay cộng sản Tàu…”.   

 

*

Năm 2010, cựu Đại Tướng, cựu Thủ Tướng của VNCH là ông Trần Thiện Khiêm theo bà vợ mới đến Quận Cam ca tụng Việt Cộng cũng có lòng yêu nước [sic]!

 

Trước đó, ông ta đã đến “Tượng Đài Việt Mỹ” và đã dự “Đại hội Bất Thường” của Tập Thể Chiến Sĩ VNCH/HN. Không biết ông cựu Đại Tướng có nhớ đến câu “Nhất Tướng công thành vạn cốt khô?”    

 

Cựu Thiếu Tướng Nguyễn Khắc Bình sau “Đại hội Bất Thường” khi trả lời báo chí có cho biết “cá nhân ông cũng như Tập Thể vẫn có liên lạc thường xuyên với cựu Đại Tướng (Trần Thiện Khiêm) vì Đại Tướng cũng là người có nhiều liên lạc với các giới lãnh đạo Hoa Kỳ”.

 

Cựu Đại Tá Phạm Bá Hoa, ông Nguyễn Văn Ngân, cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đều xác nhận ông Trần Thiện Khiêm là người hoạt động cho CIA!

 

*

Ba năm trước, năm 2010, cựu Thủ Tướng VNCH, cựu Đại Tướng QLVNCH Trần Thiện Khiêm nói: "Dù Cộng sản hay không Cộng Sản thì họ cũng có tinh thần dân tộc yêu nước. Kết án bây giờ hẳn có sự sai lầm chăng”.

 

Ba năm sau, năm 2013, ngay trong những ngày Quốc Hận, tháng Tư đen, “Nguyên Thủ Tướng VNCH, 88 tuổi đã đồng ý lên ngay diễn đàn nói trực tiếp với nhà cai trị CSVN. Ông nói , các anh trật đường rầy. Xã hội chủ nghĩa không thể thành công đem đến cho dân tự do và hạnh phúc. Còn cộng sản sẽ không có tự do dân chủ. Thế kỷ này là thế kỷ của tự do dân chủ thực sự. Sự sai lầm của các anh sẽ làm đất nước rơi vào tay Cộng sản Tàu”. 

 

 Ba năm trước thì ông cựu Thủ Tướng VNCH, cựu Đại Tướng QLVNCH ca tụng là “VC có tinh thần dân tộc yêu nước!(sic!)”.

 

Ba năm sau, ông lại bảo là những nhà cai trị CSVN là “các anh trật đường rầy…”

 

Mô Phật! Lạy Chúa tôi!

 

Nhờ có bài viết của nhà văn Giao Chỉ với “những lời nói trực tiếp với nhà cai trị CSVN” của cựu Thủ Tướng VNCH, cựu Đại Tướng QLVNCH Trần Thiện Khiêm nên sau 38 năm cai trị đất nước như một đoàn quan ngoại nhập, bọn lãnh đạo VC chúng nó mới biết là chúng nó trật đường rầy! Và 90 triệu dân ngu, khu đen ở trong nước, và 3 triệu người Việt Quốc gia tỵ nạn cộng sản ở hải ngoại mới biết “Xã hội chủ nghĩa không thể thành công đem đến cho dân tự do và hạnh phúc. Còn cộng sản sẽ không có tự do dân chủ. Thế kỷ này là thế kỷ của tự do dân chủ thực sự. Sự sai lầm của các anh sẽ làm đất nước rơi vào tay cộng sản Tàu.”

 

Vậy mà 3 năm trước đây lại có người dám bảo là ông Trần Thiệm Khiêm kêu gọi hòa hợp,hòa giải với VC. Nay, nhờ bài viết của ông “nhà-văn-nhạc-bất-quần” Giao Chỉ tức cựu Đại Tá QLVNCH Vũ Văn Lộc người ta mới biết đây là “đường lối đấu tranh chính trị” của ông cựu Đại Tướng QLVNCH, cựu Thủ Tướng của Chính phủ VNCH Trần Thiện Khiêm! 

 

*

Nhiều năm trước đây, nhà văn Giao Chỉ, tức cựu Đại Tá QLVNCH Vũ Văn Lộc có viết bài “Ba Mươi Tháng Tư năm 1975: Anh (hay chị) ở đâu?”.

 

Tác giả Tiểu Quyên, vợ một quân nhân QLVNCH đã viết bài trả lời, trong đó có đoạn kết như sau:

 

“Bác đã hỏi rằng, ngày Ba Mươi tháng Tư năm 1975 cháu ở đâu? Vâng, 30 tháng 4 năm 1975, cháu đi chôn chồng ở Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hoà. Vậy thì phần Bác. 30 tháng 4 năm 1975, Bác ở đâu?”.

 

Không thấy ông nhà văn Giao Chỉ trả lời, trả vốn gì cả cho câu hỏi của bà Tiểu Quyên, vợ của một quân nhân QLVNCH đã hy sinh vào ngày 30 tháng 4 năm 1975. Hay có mà Lão Móc không biết. Nếu có đọc bài viết này, xin niên trưởng Vũ Văn Lộc giải đáp dùm câu hỏi của bà Tiểu Quyên, vợ của một chiến sĩ của QLVNCH đã hy sinh trong cuộc chiến vừa qua. Hay ai có biết “30-4 năm 1975, cựu Đại Tá QLVNCH Vũ Văn Lộc ở đâu?”, xin kể lại cho mọi người cùng biết. Cám ơn trước!

 

Lão Móc cũng xin bắt chước bà Tiểu Quyên, xin thưa với Đại Tướng QLVNCH, Thủ Tướng VNCH Trần Thiện Khiêm như sau:

 

“Tôi, Lão Móc, tức Đại úy QLVNCH Nguyễn Văn Nghiêm , tôi đã ở lại và tiếp tục cuộc chiến đấu do các ông lãnh đạo cho đến khi ông “Tổng Thống thời cơ” Dương Văn Minh ra lệnh đầu hàng.

 

Tôi cũng như hàng trăm ngàn người lính của QLVNCH khác đã phải lao động khổ sai qua 8 trại tù VC từ Nam ra Bắc. Chúng tôi đã phải bắt và ăn tất cả những con vật từ chuột chết, gà toi, heo bệnh, bọ cạp, rắn rết, cào cào, châu chấu… (chỉ trừ 2 con bù lon và bù sít) để mà sống còn. Chúng tôi đã phải ăn cả rau trồng và tưới bằng phân người để mà sống, để mà trở về sum họp với vợ con, gia đình. Nhiều ngàn người đã phải bỏ thân nơi rừng thiêng, nước độc, lam sơn, chướng khí, nơi mà bọn chó đẻ VC gọi bằng mỹ từ “trại cải tạo”>

 

Tôi và gia đình đã phải kinh qua chuyến vượt biên mà tàu gặp hải tặc 2 lần, tất cả đàn bà con gái đều bị hãm hiếp.

 

Xin được hỏi:

 

“ Thưa Đại Tướng: 30 tháng 4 năm 1975, Đại Tướng ở đâu? 38 năm nay Đại Tướng ở đâu? Nay, lại ra tuyên bố những lời không ra làm sao cả!

 

Tôi không tin một người làm tới Đại Tướng QLVNCH, làm tới Thủ Tướng Chính phủ VNCH như Đại Tướng lại không biết câu:

 

“Bại binh chi Tướng, bất khả ngôn dũng

Thất quốc chi Đại phú, bất khả ngôn trí”

 

“Nhất Tướng công thành vạn cốt khô!”, kính xin Đại Tướng đừng tiếp tục làm những chuyện trái khoáy, tuyên bố những lời nịnh bợ VC khiến linh hồn hàng triệu tử sĩ của QLVNCH đã hy sinh trong cuộc chiến 20 năm bảo vệ tự do, dân chủ cho miền Nam Việt Nam phải tủi hổ!.  

 

Và những người dân, những người lính mà Đại Tướng, Thủ Tướng đã từng lãnh đạo phải thêm phần tủi nhục!

 

Thành thật cám ơn!

 

LÃO MÓC

tieng-dan-weekly.blogspot.com

 

Chú thích:

 

(*) Tài liệu về các cán bộ cao cấp của Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam, nay đã đổi thành đảng Việt Tân:

 

“Phiên họp được triệu tập do mọi người đều nóng lòng muốn biết kết quả chuyến đi gặp Hoàng Cơ Minh của Vũ Văn Chương. Có sự hiện diện của Phạm Văn Liễu (Tổng Vụ Trưởng), Trần Minh Công (Tổng Vụ Phó) và các Ủy viên Trần Huỳnh Châu, Phan Văn Chung, Hoàng Cơ Định, Trần Xuân Ninh, Đỗ Doãn Quế, Huỳnh Lương Thiện, Đặng Đình Trí và đại diện Phong Trào là tôi”.

 

(Trích “Hồi Ký Một Đời Người” của Cụ Phạm Ngọc Lũy, Chủ Tịch Phong Trào Yểm Trợ Kháng Chiến, trang 232 về Phiên họp ngày 8-12 năm 1984).

 
(**) “Ông Tư mắt kiến” anh “Anh Tư”, theo bài viết của tác giả Giao Chỉ

No comments:

Post a Comment

Những Sự Thật Cần Phải Biết