Tuesday, June 11, 2013

ÁP CHẾ ĐỊNH HƯỚNG DƯ LUẬN


 

-

 

 

ÁP CHẾ ĐỊNH HƯỚNG DƯ LUẬN

Trúc Giang MN


Ảnh minh họa: John Shakespeare

1* Tổng quát

Áp chế là khống chế, làm mất quyền tự chủ.

  1. Định hướng dư luận” là nhóm từ do Trung Cộng đặt ra mục đích buộc đảng CSVN phải cấm người dân bày tỏ những phản đối, chống hành động côn đồ, cướp giật của Trung Cộng trên Biển Đông. Cụ thể là cấm những cuộc biểu tình yêu nước, cấm những bài viết kêu gọi chống ngoại xâm của dân tộc Việt Nam. Theo mục đích, thì đây là một hành động bóp méo sự thật, khinh thường công lý, là một hành động bẩn thỉu, gian manh xảo trá..

“Định hướng dư luận” là một chỉ thị quái gở chưa từng thấy, đó là một quốc gia nầy buộc một quốc gia láng giềng phải cấm dân chúng chống lại hành động ngang ngược, côn đồ, cướp phá chống lại mình. Càng quái gở hơn nữa là chỉ có một nước VN trong những nước tranh chấp chủ quyền ở Biển Đông, râm rấp tuân lịnh TC mà thôi. Philippines và các nước nhỏ khác, họ còn khí phách, hiên ngang, không chịu cúi mình trước kẻ thù cướp lãnh thổ.

Và cái quái gở nhất là, VN không những chống, mà trái lại hết lời ca tụng, tâng bốc, nâng bi bọn Tàu khựa. Người dân VN bị bọn Tàu  đánh đập, bắn giết, cướp tài sản trên Biển Đông thế mà đảng CSVN luôn luôn không biết ngượng mồm ca tụng 16 chữ vàng và 4 tốt. (Láng giềng hữu nghị, Hợp tác toàn diện, Ổn định lâu dài, Hướng tới tương lai.)

Láng giềng tốt (Hảo lân cư), Bạn bè tốt (Hảo bằng hữu), Đồng chí tốt (Hảo đồng chí), Đối tác tốt (Hảo đối tác). Đó là 4 tốt.

Nhà phê bình văn học Nguyễn Hưng Quốc phải ngạc nhiên thốt lên: “Sao bổng dưng họ lại hèn đến thế!”.

2* Hai bên Việt-Trung “đồng thuận” định hướng dư luận

Tranh không lời

Về hình thức, thông qua những tuyên bố, thì hai bên Việt-Trung đồng thuận định hướng dư luận, nhưng thật sự là TC ra chỉ thị và VC tuân lịnh thi hành.

2.1. Đảng Cộng Sản Việt Nam cam kết “định hướng dư luận”

1) Ngày 25-6-2011

Thứ trưởng Ngoại giao Hồ Xuân Sơn, đặc phái viên của lãnh đạo cao cấp đảng CSVN, thay mặt đảng, cam kết thi hành những biện pháp mà TC đề ra trong việc giải quyết tranh chấp chủ quyền ở Biển Đông.

Hồ Xuân Sơn nhất trí đồng thuận 3 điểm:

  1. Đồng thuận giải quyết song phương về Biển Đông
  2. Đồng thuận thi hành “định hướng dư luận” (Cấm biểu tình và mọi hình thức chống TC)
  3. Đồng thuận công nhận công hàm 1958 của Phạm Văn Đồng. (Cụ thể là công nhận HS/TS là của Trung Cộng. Khi công nhận HS/TS là lãnh thổ của TC, thì mặc nhiên công nhận lãnh hải 12 hải lý và Vùng biển Đặc Quyền Kinh Tế (EEZ) 200 hải lý thuộc về TC, nghĩa là công nhận vùng biển chữ U hay đường 9 đoạn hoặc vùng Lưỡi bò thuộc về Trung Cộng.)

2) Ngày 30-6-2011

Tướng Mã Hiểu Thiên, Phó Tổng Tham Mưu QĐ Trung Cộng đến VN, chỉ thị cho Hà Nội:”Xử lý một cách thích đáng, và hướng dẫn công luận và tình cảm dân chúng một cách đúng đắn, không để biểu tình xảy ra, không để đa phương hoá và quốc tế hoá vấn đề Biển Đông”. Thế là CSVN vâng lời râm rấp.

3). Ngày 28-8-2011

Ký giả Bảo Trung của báo Quân Đội ND/VN tường thuật:

“Nguyễn Chí Vịnh, Thứ trưởng QP/VN cam kết với Thượng tướng Mã Hiểu Thiên, là VN chủ trương kiên quyết xử lý vấn đề tụ tập đông người ở VN với tinh thần không để cho sự việc tái diễn”.

    

           Ông Nguyễn Chí Vịnh             Mã Hiểu Thiên

 

4). Ngày 14-9-2011

Một phái đoàn tướng lãnh ngành CTCT hơn 10 người do Trung tướng Ngô Xuân Lịch hướng dẫn sang viếng Trung Cộng. Tướng Lịch cam kết với Phó chủ tịch Tập Cận Bình, nội dung nhắc lại lời cam kết của Nguyễn Chí Vịnh. “VN kiên quyết xử lý vấn đề tụ tập đông người  với tinh thần không để cho sự việc tái diễn”.

Tập Cận Bình khuyên VN nên theo đuổi 3 điều kiên trì, tức là kiên nhẫn chịu đựng vì lợi ích của đảng CSVN. Cái lợi ích mà người dân gọi là “Theo Tàu thì còn đảng mà mất nước”.

Tướng Nguyễn Chí Vịnh tuyên bố với bọn Tàu khựa:

“Tình yêu nước của một số người dân đã bị các thế lực thù địch lợi dụng, gây nên những vấn đề phức tạp về an ninh chính trị, và trật tự xã hội. VN luôn luôn cảnh giác trước những âm mưu phá hoại, chia rẻ tình cảm đoàn kết giữa VN và TQ, của các thế lực thù địch”.

Nhà trí thức Lê Hiếu Đằng đặt câu hỏi

Ngày 6-9-20112, ông Lê Hiếu Đằng, một cán bộ cao cấp về hưu đã can đảm đặt câu hỏi thẳng với các lãnh đạo đảng CSVN như sau:

“Ông Nguyễn Chí Vịnh nhân danh ai, nhân danh cái gì mà hạ mình để làm vui lòng nhà cầm quyền TQ, khi thông báo và hứa với Bắc Kinh như vậy? Việc nhân dân VN biểu tình chống hành động bành trướng xâm lược, là công việc hoàn toàn thuộc về nội bộ của một nước có chủ quyền. Ông Vịnh lấy quyền gì mà cam kết một cách nhục nhã như vậy?. Hành động và lời nói của ông Vịnh đã xúc phạm nghiêm trọng đến lòng tự tôn và danh dự của một dân tộc, đã có một quá trình chống ngoại xâm một cách hiển hách”.

2.2. Cộng Sản Việt Nam thi hành những cam kết

2.2.1. Bắt giam và khủng bố những người yêu nước

         

        Blogger Điếu Cày, blogger Tạ Phong Tần, và blogger Anh ba Saigon.

 

“Điếu Cày” Nguyễn Văn Hải, Tạ Phong Tần, Nguyễn Tiến Nam và nhiều người khác, chỉ nói “HS/TS là của VN” thì bị bắt bớ, đánh đập và tù đày. Trường hợp Nguyễn Văn Hải đã mãn hạn tù pháp định mà không được thả ra và biệt tích, khiến cho dư luận nghi ngờ rằng anh ta đã bị thủ tiêu.

Công An đã trấn áp toàn diện những người dám bày tỏ lòng yêu nước. Ngày 2-6-2011, Blogger Người Buôn Gió, tên thật là Bùi Thanh Hiếu, vừa bước xuống phi cơ ở Tân Sơn Nhất, đến Sài Gòn để dự Hội Thảo tại Dòng Chúa Cứu Thế ở số 39 đường Kỳ Đồng, thì bị công an áp giải đi mất tích. Blogger Mẹ Nấm, tên thật là Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, các ông Uyên Vũ, Phạm Văn Lương đến dự Hội Thảo cũng bị công an bắt giữ.

2.2.2. Đảng CSVN ra lịnh cấm sinh viên biểu tình

Hồi tháng 6 năm 2011, cơ quan an ninh Sài Gòn gởi công văn đến Ban Giám hiệu các trường Cao đẳng và Đại học, ra lịnh cấm sinh viên biểu tình. Các phòng ban và các ký túc xá có nhiệm vụ theo dõi. Sinh viên biểu tình sẽ bị đuổi học.

Ngày 18-8-2011, Ủy Ban Nhân Dân TP/HN ra thông cáo cấm biểu tình. Thông cáo bất hợp pháp đó bị các trí thức gởi kiến nghị phản đối và yêu cầu bỏ ngay lập tức vì nó vi phạm Hiến Pháp. Các trí thức gồm có, các TS Nguyễn Quang A, Lê Đăng Doanh, Nguyễn Xuân Diện, GS Nguyễn Huệ Chi, Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh và người đảng viên Nguyễn Chí Đức.

2.2.3. Đảng CSVN trấn áp các cuộc biểu tình yêu nước

       ,  

                         Lê Ngọc Tùng bị tố cáo là người trấn áp người biểu tình

Ngày 21-8-2011, hàng chục người tụ tập tại Hồ Gươm, trương biểu ngữ bày tỏ lòng yêu nước, bảo vệ lãnh thổ, lãnh hải quốc gia, đã bị công an bắt trọn bộ. 11 người bị giam giữ, trong đó có chị Bùi Thị Minh Hằng, Nguyễn Tiến Nam, Trịnh Hữu Long. Phương Bích, Nguyễn Quang Thạch và Ngô Duy Quyền (Chồng của LS Lê Thị Công Nhân)

Anh Nguyễn Chí Đức, là một đảng viên, đã bị tên đại úy công an tên Minh (Minh Đạp) đã đạp 4 cú vào mặt trong khi bi khiêng lên xe bus. Cú đạp nổi tiếng với cái tên “Công an đạp vào mặt dân tộc VN).    

Kỹ sư Nguyễn Chí Đức 'nổi tiếng' trong bức hình bị công an 'khiêng qua đường tàu' khi biểu tình 'chống Trung Cộng

3* Định hướng dư luận của Trung Cộng

Hai bên Việt-Trung đã “đồng thuận” định hướng dư luận để tránh gây căng thẳng trong tranh chấp. Phía VN cung cung kính kính vâng lời và tích cực thi hành, trái lại, bọn Trung Cộng thì định hướng 1 tỷ 350 triệu Tàu phù, bằng những lời chửi bới vô cùng thậm tệ, và đe dọa sẽ cho VC những bài học đích đáng.

    1. Trung Cộng chửi Việt Cộng thậm tệ

Trích đoạn sau đây.

“Việc dùng vũ lực đánh VN không thể chậm trễ hơn nữa.

Vì sao phải đánh CSVN bằng vũ lực?

Có hai khía cạnh sau đây:

1). CSVN là một quốc gia lòng lang dạ sói

Từ những năm 1960, TQ đã ủng hộ VN về quân sự, kỹ thuật, kinh tế với quy mô lớn, trong thời gian đó, bản thân TQ cũng khó khăn.

Với sự ủng hộ của TQ, VN đã đánh bại 560 nghìn quân Mỹ ở VN. TQ vô tư ủng hộ về nguồn lực và nhân lực trong việc xây dựng cơ sở hạ tầng, đặt nền móng vững chắc cho việc phục hồi kinh tế cho VN.

Sự vô ơn của VN biểu hiện, một tay nhận viện trợ vô tư của TQ, một tay ngấm ngầm chìa ra cho Liên Xô. Dưới sự thao túng của Liên Xô, VN làm đủ trò quấy nhiễu biên giới Trung-Việt đến đổ máu người TQ.

Tại VN, VN sát hại và trục xuất Hoa kiều. VN đem quân sang chiếm Campuchia. Không thể nhẫn nại được nữa, tháng 2 năm 1979, TQ phát động chiến tranh phản kích tự vệ. VN bắt tay với Liên Xô, một đối thủ của TQ, cầm súng bắn lại ân nhân của mình.

Chúng ta hãy xem, bọn CSVN lòng lang dạ sói đến mức độ nào?

2). Cộng Sản Việt Nam là bọn tiểu nhân bỉ ổi không biết xấu hổ.

VN và TQ là hai nước láng giềng, uống chung một nguồn nước, nhiều chính trị gia đã đến học tập tại TQ, ngay cả đương kim thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng  cũng từng được huấn luyện, giáo dục ở TQ.

Trước đây, ngày 30-5-2008, Tổng Bí Thư Nông Đức Mạnh đột nhiên đến thăm nước ta, nói ra những điều cảm động lòng người, mồm bô bô “láng giềng tốt, bạn bè tốt, chiến hữu tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt”, tỏ ra rất thân thiết…sau nầy mới biết, vì lạm phát tăng cao, kinh tế nguy cơ bị khủng hoảng, nên mới chạy qua xin xỏ, cầu viện TQ. Đến khi vừa về tới nước thì tên Mạnh nầy liền trở mặt, liên kết với đối thủ cạnh tranh của TQ là công ty Mobil, để khai thác dầu khí ở Nam Sa (Trường Sa) mà VN cướp đoạt của TQ. Rõ là quân phản bội. CSVN thật là vô liêm sĩ, không biết hổ thẹn là gì.

Trong quá trình tranh chấp, VN âm mưu quốc tế hoá các đảo đã chiếm của TQ, với tâm địa độc ác, không biết xấu hổ. Đây là điển hình của hành vi “cường đạo biến thành quân tử”, thật là vô liêm sĩ.

Chính sách của VN đối với TQ thật là vô cùng nham hiểm, đó là toa rập với Hoa Kỳ ngăn chặn sự phát triển của TQ.

Xem ra, VN muốn đi theo vết xe cũ của năm 1979, vẫn còn muốn diễn vai bán đứng ân nhân đã từng giúp đở họ, để trở thành một kẻ tiểu nhân vô liêm sĩ thật thụ.

Năm 1979 chưa đủ dạy cho CSVN một bài học tơi bời, thì sắp tới đây, chúng ta cần phải làm triệt để, để VN có một bài học nhớ đời và cũng là lợi ích lâu dài của TQ.

TQ hiện nay đang theo chính sách “ẩn dấu tài năng”, “lâu dài mai phục” khiến cho bọn oắt tì VN xâm chiếm lãnh hải TQ và cứ nhâng nhâng thăm dò khai thác tài nguyên.

Đã đến lúc chúng ta cần phải dẹp bỏ thái độ khoan dung nhân nhượng, mà phải dùng vũ lực, chứng minh TQ là một đất nước anh hùng.

Để cho một nước lỏi con như VN xâm phạm lãnh thổ của mình, sự khoan dung thái quá là tự hủy diệt mình, cho nên phải dùng vũ lực tấn công VN một cách tàn nhẫn. Cần phải phá hủy triệt để các cơ sở quân sự, tất nhiên bao gồm tất cả hạ tầng dân sự của VN. Đối với một nước vô liêm sĩ như vậy, chúng ta không cần phải quan tâm đến vấn đề đạo đức, nhân đạo làm gì. Chỉ cần phù hợp với lợi ích quốc gia thì đó là chiến tranh chính nghĩa.” (Hết trích)

(Giáo sư Vũ Cao Đàm dịch từ tài liệu Trung Quốc.)

Ngày 25-6-2011, Thiếu tướng Bành Quang Khiêm, Phó Tổng Thư Ký Ủy Ban Chính sách Quốc gia TC tuyên bố: “Trung Quốc đã từng dạy VN một bài học và có thể cho VN một bài học lớn hơn, nếu VN tiếp tục diễu võ dương oai, múa trên lưỡi đao, sớm muộn gì có ngày VN sẽ ngã trên lưỡi đao đó”.

2.            Trung Cộng hù doạ Cộng Sản Việt Nam

Kế hoạch đánh chiếm Việt Nam trong 31 ngày

    

3.2.1. Kế hoạch cụ thể

1).  Bố trí binh lực

Địa hình VN giống như con rắn, chính giữa hẹp, hai đầu phình ra. Muốn đánh rắn, phải đập đầu rắn ở yếu điểm, là đốt thứ bảy, tức là Thanh Hóa.

Chiếm Thanh Hoá trước, cắt đôi nước VN. Vì toàn bộ các tuyến đường bộ, đường sắt đều qua Thanh Hoá.

Áp dụng chiến thuật sở trường của CSBV trong chiến tranh VN, là “tiền pháo hậu xung”. Gọi là phép “gậy ông đập lưng ông” của nhà Mộ Dung, Cô Tô. “Dĩ bĩ chi đạo, hoàn phỉ bĩ thân”

Sau trận đánh phủ đầu bằng những trận mưa hỏa tiển khủng khiếp và liên tục để tiêu diệt các vị trí quan trọng, làm tê liệt hoàn toàn các hệ thống phòng thủ và tấn công của VN, kế đó dùng xe tăng đổ bộ.

Đột kích 3 hướng: Bắc, Đông và Nam, với 520,000 quân, 1,200 xe tăng, 3,000 thiết giáp, 3,200 phi cơ.

Bắc. Vân Nam. 60,000 quân.

Đông. Quảng Tây. 100,000 quân

Nam. 150,000 quân

Thời gian. 31 ngày

2). Giai đoạn tấn công chiến lược

Ngày 1.

Dùng các loại hỏa tiển tiêu diệt 300 mục tiêu

500 hỏa tiễn chiến thuật tầm ngắn

400 hỏa tiễn điều khiển hành trình (Cruise missile)

Lực lượng chiến tranh điện tử gây nhiễu điện từ, phá sóng các hệ thống truyền tin liên lạc, radar. Phi cơ oanh tạc chiến lược phá hủy các nhà máy và trạm phát điện, các cơ sở công kỹ nghệ lớn. Đồng thời phá hủy kinh tế như hồi năm 1979.

Ngày 2

Tiếp tục dùng hỏa tiễn hủy diệt các mục tiêu của ngày 1. Tất cả phi cơ KQ và HQ, xuất kích 1,000 lượt tấn công các mục tiêu đã nêu. Tiếp tục nả 300 hỏa tiễn chiến thuật.

Ngày 3

Phi cơ xuất kích 1,500 lượt, tiếp tục không tập quy mô lớn hơn, tiêu diệt và làm tê liệt các lực lượng KQ và HQ còn sót lại. HQ tiếp tục phóng 100 hoả tiễn điều khiển, làm cho địch không ngóc đầu lên được.

Ngày 4

Phi cơ KQ và HQ xuất kích 1,000 lượt, pháo cở lớn tiếp tục hạ các ổ kháng cự. Hạm đội Nam Hải, gồm tàu ngầm, tàu chiến, phong toả Vịnh Bắc Bộ. Hạm đội Đông Hải trừ bị, yểm trợ vòng ngoài.     

Shenyang J-11 (Thẩm Dương)              Sukhoi Su-30

Ngày 5

Phi cơ xuất kích 500 lượt, ngày và đêm, đập tan khả năng phản kích của địch. Trực thăng vũ trang cùng pháo binh tấn công vào các mục tiêu sâu trong nội địa của địch.

10 tàu đổ bộ cở lớn, 100 tàu đổ bộ cỡ trung bắt đầu đưa quân vào vị trí đổ bộ, dưới sự bảo vệ của KQ và tàu ngầm.

           

    Phi cơ chiến đấu                    Tàu ngầm lớp Kilo

3.2. Giai đoạn tác chiến trên mặt đất

Ngày 6

Đổ bộ. Sư đoàn TQLC chia ra làm nhiều cánh, đổ bộ lên trước rồi lại nhập trở lại, bảo vệ khu vực đổ bộ.

Ngày 7 và 8

Tiến hành đổ bộ trên các mặt trận.

Ngày 9 và 10

Chiếm Thanh Hoá. Cắt đứt liên lạc của lục quân phía bắc và Nam. Hoàn thành việc bao vây chiến lược, cô lập Hà Nội. Ngăn cản phía Nam tiếp viện cho phía Bắc.

 

Chiếm Thanh Hoá, tấn công Hà Nội

Ngày 11

Mũi Bắc và Đông tạo gọng kềm vây chặt Hà Nội. Cơ giới và bộ binh hoàn tất việc đổ bộ.

Ngày 12 và 13

3 tập đoàn quân Bắc, Đông và Nam tiến vào mục tiêu chiếm đóng để bao vây Hà Nội, làm tê liệt đầu máy lãnh đạo.

Ngày 14 và 15

Các đơn vị đóng quân, nghỉ ngơi, chỉnh đốn đội ngũ, cũng cố khu vực chiếm đóng, chờ lệnh tiến công.

Ngày 16, 17 và 18

Bắt đầu tấn công Hà Nội. Dự kiến trong 3 ngày. Cũng theo quy luật lấy gậy ông đập lưng ông là tiền pháo hậu xung. Từ 4 giờ sáng pháo kích bằng hỏa tiễn, sau đó tấn công chiếm và tiêu diệt mục tiêu.

Ngày 19 và 20

Các lực lượng nghỉ ngơi 2 ngày. Đồng thời, các hoạt động tình báo, phối hợp với đặc công, len lỏi sâu vào lòng địch tổ chức các công nhân TQ ở Tây Nguyên và các công trường, nội tuyến và nổi dậy, dùng thuốc nổ phá hủy hệ thống giao thông.

Ngày 21

Đẩy mạnh tấn công miền Nam.

Đến ngày thứ 31, chiếm toàn bộ nước VN.

Giải thích một vài điểm trong kế hoạch

Trong Chiến tranh Vùng Vịnh, Hoa Kỳ pháo kích và không tập suốt một tháng rồi mới tấn công đổ bộ. Trong kế hoạch nầy, chỉ có 5 ngày, cuộc tấn công chớp nhoáng là để tránh trường hợp Hoa Kỳ có thể can thiệp vào để chiếm VN.

Do địa hình VN có nhiều rừng núi ẩn nấp để phòng thủ, nên phải xử dụng tối đa trực thăng vũ trang và pháo binh ở miền Bắc và miền Trung. Miền Nam đồng bằng, thì khai thác triệt để hỏa lực xe tăng và các loại xe bọc thép.

3.3.Báo chí Trung Cộng định hướng dư luận

Ngày 27-9-2011, tờ Hoàn Cầu Thời Báo (The Global Times) của đảng CSTQ viết như sau:

“Dạy cho Việt Nam một bài học đạo đức bằng vũ lực là cơ hội tốt nhất để hành động quân sự tại Nam Hải. Đừng lo ngại cuộc chiến quy mô nhỏ, đó là cách tốt nhất để giải toả nguy cơ chiến tranh. Chúng ta thu hẹp phạm vi tấn công vào 2 nước tỏ rất ta đây, là VN và Philippines.

Đánh vài trận nhỏ là có thể tránh được trận lớn. Ví dụ như giết một con gà để đe dọa bầy khỉ”.

Ngày 25-10-2011, tờ Global Times lại đưa ra lời cảnh cáo như sau:

“Các nước có liên quan đến tranh chấp chủ quyền ở Nam Hải (Biển Đông) nên chuẩn bị tinh thần để nghe tiếng súng đại bác, nếu họ bất đồng với Bắc Kinh. Nếu VN cho rằng sự kiên nhẫn của TQ to lớn và nhiều như muối ở Nam Hải, thì họ vấp phải sai lầm lớn về chiến lược”.

4* Kết

Tóm lại, trong khi VC triệt để thi hành mệnh lệnh, kiên quyết không để cho tụ tập đông người tái diễn, thẳng tay đánh đập nhân dân để làm vừa lòng TC, thì trái lại, TC định hướng dư luận bằng những lời lẻ chửi bới nặng nề, đe dọa trừng phạt, cho thêm một bài học nữa. Điều nầy chứng tỏ, VC vẫn còn làm tay sai cho quan thầy TC.

Lúc nào cũng ca ngợi 16 chữ vàng và 4 tốt và tồi tệ hơn nữa, là không biết ngượng mồm khi lên tiếng nịnh bợ, nâng bi hết cở.

“Nếu Việt Nam cần sự ủng hộ, đồng cảm, hợp tác và phát triển, thì còn ai có thể hơn được một nước TQ XHCN láng giềng, với hơn 1 tỷ 350 triệu dân, đang phát triển, và có vị thế và uy tín ngày càng cao trên thế giới”. (Nguyễn Chí Vịnh)

“Nhân dân VN luôn luôn nhớ ơn sự giúp đở vô giá của đảng và nhân dân Trung Quốc, cho cuộc chiến tranh giải phóng đất nước trong quá khứ và sự giúp đở phát triển kinh tế và xây dựng Xã Hội Chủ Nghĩa hiện nay”. (Nguyễn Tấn Dũng).

Trúc Giang

Minnesota ngày 5-12-2012

No comments:

Post a Comment

Những Sự Thật Cần Phải Biết