8/06/2013 TTADCSVN
__________________
Trần Minh
Vở kịch đốt sống Thích
Quảng Đức khởi
đầu cho chuỗi rối loạn chính trị nhân danh “Đàn áp Phật Giáo” đã làm suy yếu
chính quyền VNCH. Cuối cùng nó đem đến thảm họa quốc gia không có
người lãnh đạo trong lúc quốc gia đang phải đối phó với hiểm họa Bắc Thuộc
được thực hiện bởi Mao
Trạch Đông qua
chủ nghĩa cộng sản và bọntay sai mãi quốc cầu vinh Hồ Chí Minh. Cái chết bi thảm của Tổng Thống Ngô Đình Diệm đã dẫn đến việc Trung Cộng cộng sản hóa toàn bộ Việt
Nam 12 năm sau. Đó là điều không ai có thể tranh cãi.
Nhưng ngược
ngạo thay, rãi
rác đó đây vẫn có nhữngkẻ vừa lớn miệng chửi bới
cộng sản bán nước, lại vừa tiếp tay cho cộng sản phỉ báng những
người đã hy sinh cuộc đời mình chống lại chủ nghĩa cộng sản để xây
dựng nền móng cho căn nhà Việt Nam. Những nhà ái quốc Ngô Đình Diệm và Ngô Đình Nhuđã bị bọn đốn mạt này bôi bẩn bằng nhiều
điều bịa đặt vô căn cứ. Đồng thời chúng tung hứng những chuyện láo toét hoang
đường về ông thầy tu phạm giới Thích
Quảng Đức, người
chưa từng làm được một điều gì gọi là ích nước lợi dân trước cũng như sau cái
chết bị nhiều phê phán của ông ta.
Vụ giết Thích Quảng Đức đã
được bọn Phật Giáo Tranh Đấu đánh bóng như là một sự hy sinh vĩ đại vì “Phật
giáo”. Điều trơ trẽn nhất là chúng hô hào
đồng hóa Phật Giáo là “linh hồn của dân tộc Việt Nam”, trong đó Phật Giáo phải
được coi là một thần quyền tiêu biểu cho đạo lý và sự tồn tại của dân tộc Việt,
tính từ đời nhà Đinh, đến Lê, Lý, Trần, và cho mãi đến nay (Thích Quảng Độ). Rồi chúng kết luận một cách tỉnh bơ rằng ai chống lại
chúng là chống lại dân tộc, là có “viễn đồ phi dân tộc” (Thích Quảng Độ). Năm
mươi năm đã trôi qua, đã đến lúc không còn có thể để cho bọn Phật Giáo Tranh
Đấu này muốn làm gì thì làm, muốn nói gì thì nói nữa!
vậy,
bài viết hôm nay chúng tôi xin dành để vạch mặt Huỳnh Tấn Lê và
cái gọi là “tổng hội” cư sĩ của y trong âm mưu bôi bẩn những nhà ái quốc và mơ tưởng áp
đặt thần quyền Phật Giáo lên văn hóa của người Việt Nam: "Phật Giáo là máu thịt, là linh hồn của
dân tộc, Phật
Giáo là bản sắc Việt Nam” (Đào
Văn Bình, 2013), dù bây
giờ đã là 2013, không phải là 1963-1966 nữa. Thỉnh thoảng quý vị sẽ thấy dấu {}
xuất hiện trong bài, xin hiểu đó là phần đánh dấu những câu hỏi dành cho Huỳnh
Tấn Lê và đồng bọn.
Với phương tiện thông tin Internet toàn cầu hiện nay, thì quả rất dễ dàng cho
những người trung thực đi tìm sự
thật. Thế
nhưng Huỳnh Tấn Lê và đồng bọn lại sử dụng phương tiện
Internet để tìm kiếm những thứ rác rưởi để bảo vệ sự cuồng tín của
chúng. Chúng tôi
sẽ lần lượt vạch trần tất cả những điểm láo lường mà Huỳnh Tấn Lê đã phát biểu vào ngày 23/6/2013
tại hội trường Jerome, Santa Ana, California.
Thứ nhất, bất chấp câu uống nước nhớ nguồn, ăn trái nhớ kẻ trồng cây, bất chấp
sự kiện rằng cái nơi đầy vinh dự đã đào tạo ra hắn và cái hội cư sĩ của hắn,
tức Học Viện Quốc Gia Hành Chánh là do chính Tổng Thống
Ngô Đình Diệm sáng lập và đặt dưới sự chăm sóc của phủ Tổng Thống, bọn Huỳnh Tấn Lê đã ra sức đặt điều vu
khống cho người thầy lớn nhất của chúng. Người thầy đó là Tổng Thống Ngô Đình
Diệm, một người đã đổ thủ khoa trường Hậu Bổ, tức cũng là một trường hành chánh
của nước ta vào thập niên 1900, vì thế mà ông rất coi
trọng và ưu ái đặc biệt học viện này. Đây là cái vô liêm sỉ ăn cháo đá bát của Huỳnh Tấn Lê
và đồng bọn “cư sĩ Quốc Gia Hành Chánh”.
Cái vô liêm sỉ thứ hai của Huỳnh Tấn Lê và đồng bọn là gì? Đó là hành động bỉ
ổi ngậm máu phun người. Hãy nghe Cư Sĩ Phật Giáo
Huỳnh Tấn Lê bắt đầu vai diễn tồi của y bằng trò cá sấu chảy nước mắt như sau: “Trong không khí
trang nghiêm
của một buổi lễ tưởng niệm hôm nay, thật
miễn cưỡng khi phải đề cập đến những hình thái sinh hoạt chính trị quốc gia, nhưng không thể không nhắc đến, vì nó có liên
quan, nếu không nói chính là căn nguyên, cội
rễ của Pháp Nạn Phật Giáo”.
Theo
sau sự miễn
cưỡng đấu tố TT Ngô Đình Diệm giết 300
ngàn Phật Tử và hàng chục điều rùng rợn khác
của cá sấu Huỳnh Tấn Lê, là
hàng loạt các sự miễn cưỡngcủa những con cá sấu khác. Hãy đếm thử có bao nhiêu con cá sấu và bao nhiêu sựmiễn cưỡng của chúng:
Thứ nhất, sự miễn cưỡng chửi hỗn của Huỳnh Tấn Lê. Thứ hai, sự miễn cưỡng chửi đổng của Nguyễn Huy Sỹ. Thứ
ba, sự miễn
cưỡng chửi xéo của Thích Thắng Hoan. Thứ tư, sự miễn cưỡng nâng bi Lâm Văn Tức của ca sĩ,kiêm MC, kiêm ni cô Chúc Hiếu. Thứ năm, sự miễn cưỡng chửi bới của hung thủTrần Quang Thuận. Thứ
sáu, sự miễn
cưỡng chửi kháy của Nguyễn Văn Sâm. Thứ bảy, sự miễn cưỡng chửi rủa của Vũ Ánh. Thứ
tám, sự miễn
cưỡng chửi càn của Cao Văn Hở. Thứ chín, sự miễn cưỡng chửi xàm của Đào Văn Bình. Thứ
mười, sự miễn
cưỡng chửi láo của Đặng Nguyên Phả. Thứ mười một, sự miễn cưỡng chửi đại củaNguyễn Thanh Huy. Thứ
mười hai, sự miễn
cưỡng chửi bậy của Phan Duy Chiêm, và cuối cùng là phần rất lịch sự, không chửi nữa, đó là bài cảm ơn toàn bộ quý vị đến chửi và
nghe chửi Tổng Thống Ngô Đình Diệm và nền Đệ Nhất Cộng Hòa của cư sĩ kiêm Đốc
Sự Trần Quý Hùng.
Và đây là cái vô liêm sỉ thứ ba, sự láo lường của cư sĩ Huỳnh
Tấn Lê:
Theo
tuyên bố, đây là lễ tưởng
niệm “Bồ Tát”. Dĩ nhiên Bồ Tát phải được hiểu là hiền lành: Từ, bi, hỉ, xả. Thế
nhưng với hàng loạt các tờ sớ chửi bới vu khống đã được Ông Bà Trần Dạ Từ - Nhã Ca ghi lại và tiếp tay
phát tán, thì ta có thể suy ra rằng ông Bồ Tát Thích Quảng Đức này khi còn sinh tiền rất thích vu khống và chửi
đổng. Bởi vậy nên những fan của ông ta phải
tưởng niệm ông ta bằng
cách vu khống và chửi đổng cho ông Bồ Tát được toại nguyện. {Có phải vậy không cư sĩ
Huỳnh Tấn Lê?}
{Còn
đối với vài bài chửi bới mà các
ông nói rằng “dựa
trên tài liệu Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ”, đã được chúng tôi kiểm chứng lại,
cho thấy các ông đã cắt đầu cắt đuôi, vo tròn bóp méo, để sử dụng cho mục đích
đấu tố của các ông. Vậy thì thưa các ông, các ông có thấy rằng các ông đã chửi
cha hai chữ
“tưởng niệm”, chửi cha luôn hai chữ “Bồ Tát”, chửi cha bốn chữ “cư sĩ Phật Giáo” và cuối
cùng là làm cho công luận phải sôi máu chửi cha các ông rằng:“Đến bây giờ mà vẫn còn những thằng dùng tôn giáo để hoạt động
chính trị.
Ngày xưa thì dùng “bàn thờ Phật xuống đường”, ngày nay thì dùng “Thích Quảng Đức” để chửi đổng!” Đồng ý không ông Huỳnh Tấn
Lê?}
Sau
đây chúng tôi xin đi vào chi tiết từng điểm láo lường của ông Cư sĩ kiêm Tiến
Sĩ Huỳnh Tấn Lê.
1/ Thứ nhất, Huỳnh Tấn Lê nói:
"Một vị tăng sĩ Phật Giáo đã từ trên chiếc xe Austin khoan thai bước xuống, rồi
ngồi xuống kiết già, chắp tay niệm Phật. Một vị tăng sĩ khác đứng giúp tưới
xăng. Sau đó, chính Ngài tự quẹt que diêm. Ngọn
lửa bùng lên, Ngài vẫn giữ tư thế ngồi kiết
già một lúc lâu rồi
mới ngã xuống”.
Sự thật thì thế nào? Sự thật thì ông Thích Quảng Đức đã được Trần Quang Thuận (có hiện diện trong hội trường Jerome và cũng đã
đọc một bài chửi bới TT Ngô Đình Diệm) chở đến hiện trường bằng chiếc
xe Austin hai màu xanh trắng mang bảng số DBA 599 của đương sự. Sau đó, nạn nhân Thích Quảng Đức đã được kéo lê đến chổ thiêu sống như một cái
xác không hồn trước con mắt chứng kiến của dân chúng đứng chung quanh. Như vậy việc ông Thích Quảng Đức “khoan thai” bước xuống là khoan thai như thế nào, khoan thai ra làm sao? Phải chăng đó là băng đảng Phật giáo Tranh đấu
đã “khoan thai lôi ông
ta xuống xe và khoan thai lôi ông tađến chổ chết”.
Theo ghi nhận của lịch sử thì cho đến sau khi được thiêu xong thì ông Lâm Văn Tứcmới được lên lon Bồ Tát. Có nghĩa là trước đó
ông Thích Quảng Đức không thể cóphép thần thông của Bồ Tát để châm quẹt diêm từ xa.
{Vậy
thì việc nói rằng “ngài tự quẹt que diêm” từ cửa miệng của một kẻ học đến
mức tiến sĩ có đáng bị coi là vô liêm sỉ không thưa ngài Huỳnh Tấn Lê?}
Bây
giờ chúng tôi nói sang chuyện “ngài Thích Quảng Đức ngồi kiết già một
lúc lâu”. {“Một lúc lâu” là bao lâu
hở ông tiến sĩ? Một giờ, hai giờ, ba giờ, hay một buổi?} Những người dân có mặt
đã mô tả lại cảnh Lâm Văn Tức chỉ kiết già được chừng 15 giây sau đó ngã chỏng quay ra đất, tay chân cứng đờ đưa lên trời như thể đã bị liệt
từ lâu rồi. Như vậy rất phù hợp với việc ông ta đã không thể tự đi từ chiếc xe
của Trần Quang Thuận đến chổ chết, không thể cầm can xăng tưới lên mình,
và cũng không thể tự cầm diêm quẹt để đốt mình, vì đã được chích thuốc
mê. Từ điểm phóng đại này,
chúng ta trở lại chuyện 300 ngàn Phật Tử bị chính phủ Đệ Nhất Cộng Hòa sát hại,
để thấy: Tính theo tỉ lệ phóng đại của Huỳnh Tấn Lê, ta lấy căn bản là con số 15 giây, thì con số 300 ngàn có thể tính đúng là đã có 0.3 Phật Tử đã bị Tổng Thống sát hại!
Chẳng hạn như sự “giết hại” của chính phủ, qua lời kể của một thầy tu 19 tuổi
với phái đoàn Liên Hiệp Quốc rằng,“Hòa Thượng Hội Chủ Phật Giáo Thích Tịnh Khiết đã bị giết, hằng trăm Phật tử đã bị chính
quyền dìm chết dưới sông Sài gòn, nhiều ni cô đã bị mổ bụng, và chùa Xá Lợi đã
bị đốt cháy”. Cứ như theo lời kể của ông sư trẻ này thì Phật Giáo Tranh Đấu
phải tuyên truyền là không
phải là 300 ngàn mà có đến 3
triệu Phật Tử bị giết, và mấy ngàn ngôi chùa đã bị đốt sạch, có như thế thì
trong vòng 10 năm ông Ngô Đình Nhu mới
thực hiện được kế hoạch “Cầm
quyền 10 năm nữa, chế độ này sẽ Ki-Tô hóa toàn thể dân Việt, một việc làm mà
các Hội Truyền Giáo Tây phương không làm nổi trong hơn 400 năm”. {Chứ giết có 300
ngàn là còn ít quá, đúng
vậy không ngài Tiến Sĩ QGHC?}
Ngẫm lại, Thích Nhất Hạnh đã từng “ăn cứt gà” đâu đó của Trần Dân Tiên thì
phải, rằng 300 ngàn người đã bị bom Mỹ giết chết ở Bến Tre. Rồi nay lại có thêm
ông tiến sĩ dường như cũng thích cái món đó. {Món đó có béo lắm không mà ông
Huỳnh Tấn Lê lại đớp vào rồi nhả ra con số 300 ngàn bị giết một
cách trơn tru, bất kể danh dự như thế? Ông
cư sĩ kiêm tiến sĩ không thể đổ cho Chu Bằng Lĩnh nào
đó xúi ông ăn cứt gà, vì đã là tiến sĩ ông phải biết cái nào là tài liệu giá
trị, cái nào là cứt gà, đâu phải bạ đâu nhai đấy thưa ông Tiến Sĩ QGHC?}
Dựa
vào sự kiện ông “Thích Quảng Đức “hụt” mới
19 tuổi” nói trên đã được offer như sau: Nhà sư 19 tuổi nầy được yêu cầu tình nguyện hy sinh tự vận vì Phật giáo, và được bảo đảm rằng ông ta sẽ được cho uống thuốc để không bị đau đớn, ngoài ra ông ta cũng được đưa 3 bức thư tuyệt mệnh đã được viết sẵn để cho ông ta ký vào (Theo sự điều tra của Liên Hiệp Quốc), thì
lấy gì để phản bác rằng
ông Thích Quảng Đức đã không bị cho uống thuốc mê rồi dẫn đi đốt sống và cái thư
tuyệt mệnh của ông ta không là đồ giả? Trên thực tế, hiện trường đã xảy ra phù
hợp với giả thuyết nạn nhân đã bị thuốc mê. Câu
hỏi đặt ra ở đây là có cái đạo Phật nào mà tàn ác sát nhân y chang như bọn
khủng bố, trừ cái đạo Phật của đám Phật Giáo Tranh Đấu này?
Còn nữa, ông Huỳnh Tấn Lê hãnh diện về sự “hy sinh” vì đạo pháp của
ông Thích Quảng Đức, thế thì tại sao ông không dẫn Trần Quang Thuận đang
có mặt ở hội trường ra khoe trước đám đông? Bởi rõ ràng đây là nhân vật lịch sử
đã lái xe đưa Thích Quảng Đức vào chổ chết và từ đó lên lon Bồ Tát, hãnh diện
lắm chứ! Trần Quang Thuận đâu có thể là một nhân vật tầm thường được? Dứt khoát
là đã được phân công và bố trí của lãnh đạo chứ không thể nào cứ khơi khơi đến chở ngài Bồ Tát sắp phong đi là được đâu!{Đồng ý?}Ngoài ra, cái xe đang được trưng bày
và đánh bóng như là một chứng tích tội ác của Diệm ở Việt Nam, thế thì sao
không đem chủ nhân của chiếc xe này đi triển lãm khắp thế giới để “reinforced”
cái tội ác của Diệm? Cơ hội dễ dàng như vậy tại sao lại phớt lờ là sao? {Có
điều gì xấu hổ và không ổn, phải không hai ngài Huỳnh Tấn Lê và Trần Quang
Thuận?}
Hãy đọc một ghi nhận lịch sử về nhân vật lái xe chở Bồ Tát vào chổ
chết, mà nhờ chiến công này sư phụ Thích Trí Quang đã tiến cử Trần Quang Thuận làm
bộ trưởng sau khi giậu Ngô Đình Diệm đổ, bìm bịp Phật Giáo Tranh Đấu leo: “Ông Tuyến đã có lần giúp cho Trần Quang Thuận về Nha chiến tranh
Tâm lý, sau khi tốt nghiệp quân trường Thủ Đức. Rồi
mang vạ vì Thuận lái chiếc xe Austin hai mầu xanh trắng, mang số DBA 599 của
anh ta chở Hòa Thượng Thích Quảng Đức đến chỗ tự thiêu ở Ngã tư Lê Văn Duyệt và
Phan Đình Phùng. Ông Nhu “ghim” ông Tuyến vì vụ này” (Vĩnh Phúc, ký giả BBC).
2/ Thứ hai, Huỳnh Tấn Lê giảng đạo đức học: “Chúng ta nhắc lại Lịch Sử không
phải để căm thù mà để không quên Lịch Sử, nhắc lại Sự Thật Của Lịch Sử để hậu
thế biết rõ mà cảnh giác, và cố gắng không để cái Ác tái
diễn”.
{Ông
tiến sĩ QGHC kiêm sử gia đã cư xử lưu manh với sự chân thật trong bài giảng về
đạo đức. Học giả Trần Trọng Kim học vấn không nhiều, nhưng sự chân thật của Trần Trọng Kim thì lồng lộng, cho
nên người đời phải tôn kính gọi Trần Trọng Kim là học giả, là nhà sử học.Chỉ
mới ba điều khởi đầu rất nhỏ “khoan thai bước xuống, ngồi kiết già một lúc
lâu, tự quẹt que diêm” thì tự ông đã chứng minh ông là một thằng láo khoét bất
kể liêm sỉ. Vậy thì cái Ác mà ông đưa ra là cái ác thật hay cái ác
láo của việc bị “xúi
ăn cứt gà” bởi
Chu Bằng Lĩnh Việt gian nào đó? Cái ác nào hiện diện mà nói là để tránh bị tái
diễn? Cái ác rằng đã có 300 ngàn Phật Tử bị Diệm sát hại là Cái Ác kiểu Thích Huyền Quang: “Giáo
hội không mưu đồ chánh trị mà chỉ đòi hỏi sự độc lập chủ quyền của tôn giáo, mà
luôn bị những thế lực chính trị thời đại đánh phá suốt 300 năm cận đại...” phải không? (Huyền Quang Kỷ Yếu trang 173). Trong
khi sự thật thì Giáo Hội Công Giáo đã bị vuaMinh Mạng và Tự Đức “đánh
phá” thiếu điều “tuyệt chủng”, nhưng họ chẳng bao giờ mở miệng chửi rủa là
bị đánh phá bởi chính quyền 300 năm cận đại cả! Và phải mất khoảng 300 năm sau
những người tử vì đạo này mới được phong thánh, không phải vừa mới tắt thở sau
15 giây là đã thành Bồ Tát như ngài Thích Quảng Đức mà số còn hên hơn cả Xuân
Tóc Đỏ kia đâu thưa Phật Tử Huỳnh Tấn Lê!
Nếu
như ông Tiến Sĩ không chứng minh được rằng có 300 ngàn Phật Tử đã tử vì đạo,
thì buộc lòng chúng tôi phải chấp nhận sự chẩn đoán của cựu Thiếu Tá QLVNCH Trần Thiệu Trung rằng
các ông trong hội trường Jerome và ông bà Trần Dạ Từ - Nhã Ca đã mắc một chứng bịnh mà
chỉ có súc vật ở Việt Nam mới có, đó là chứng bịnh lở mồm long móng. Đây là sự
giải thích hợp lý nhất về ông và các nhân vật đã hợp tác cho ra đời Tòa Án Nhân
Dân Jerome Santa Ana, ngoài ra khó có sự giải thích nào khác.}
3/ Huỳnh Tấn Lê nói: Ông Ngô Đình Diệm đã
lật đổ Quốc Trưởng Bảo Đại thông qua một cuộc Trưng cầu dân ý giả
tạo.
Lần này thì 90% là tiến sĩ Huỳnh Tấn Lê sử dụng sách của
học giả Trần Dân Tiên Miền Bắc. Lịch sử
Miền Nam đều ghi nhận việc lật đổ là do 18 đảng phái thực hiện thực hiện, để
ngăn ngừa việc Bảo
Đại đoạt
chính quyền giao lại cho tên lính Lê DươngNguyễn
Văn Hinh nắm
giữ, qua việc triệu hồi Thủ
Tướng Ngô Đình Diệm sang Pháp trong lúc quốc gia đang trong tình trạng
dầu sôi lửa bỏng. Vì sự tình khẩn cấp như vậy nên các đảng phái đã hè nhau lật
Bảo Đại đưa Chí Sĩ Ngô Đình Diệm lên làm Tổng Thống. Hiện tại phu nhân của
ông Nhị Lang, một trong những nhân vật trụ cột của cuộc lật đổ này vẫn còn sống
tại Houston Texas và bà đã nhiều lần nói về việc này. Nhân chứng lịch sử vẫn còn, sử sách vẫn
còn nhưng Huỳnh Tấn Lê vẫn tỉnh queo bẻ cong lịch sử. Đến nước này thì có thể
nói rằng Huỳnh Tấn Lê có cái máu láo lường rất đặc biệt, rất giống máu của
cộng sản!
4/
Huỳnh Tấn Lê tiếp: “Khởi đầu cho quyền lực, tiếp theo sau việc tiêu diệt tổ
chức Bình Xuyên, TT NĐD đã lần lượt triệt hạ các Đảng phái Quốc Gia chống Cộng,
các Giáo phái Cao Đài, Hòa Hảo vốn rất đối nghịch với CS, và rồi nạn nhân kế
tiếp là Phật Giáo,... Ông Ngô Đình Nhu, Cố vấn, em trai TTNĐD đã từng cho biết:
"Cầm quyền 10 năm nữa, chế độ này sẽ Ki-Tô hóa toàn
thể dân Việt, một việc làm mà các Hội Truyền Giáo Tây phương không làm nổi
trong hơn 400 năm".
Đó cũng là lý do để hiểu thêm tại sao hơn 300,000 (ba trăm ngàn) Phật tử tại
miền Trung đã bị giết hại (theo Đảng Cần Lao - Chu Bằng Lĩnh).
{Một quốc gia chỉ có thể gọi là quốc gia khi thiết lập được
một cơ chế trung ương tập quyền, đại diện chính thức cho người dân. Ở học vị tốt nghiệp tiến sĩ quốc gia
hành chánh, thì điều đầu tiên và bắt
buộc là đương sự phải hiểu về cơ cấu quốc gia trên hơn ai hết, nhưng hóa ra Huỳnh
Tấn Lê không hiểu gì sất! Một nơi mà quyền lực bị chia năm xẻ bảy, cai trị bởi một cái lẩu thập cẩm bao gồm các
giáo phái và những tên ma cô như Bảy
Viễn và lính Lê Dương
như Nguyễn Văn Hinh, không khác nào tập hợp những Sơn Trại, dân tình ta thán,
nghèo đói và thất học, thì
có thể gọi là “quốc gia” và có thể là niềm hãnh diện của dân tộc Việt Nam không? Nếu được, ông Huỳnh Tấn
Lê nên tìm hình các tên ma cô và lính lê dương này thờ trong nhà hoặc trong
chùa Bát Nhã luôn thể, đám này có công với nước Việt Nam lắm phải không ông? Ok
ông?
Như vậy thì, nhận sự bổ nhiệm của quốc trưởng Bảo Đại, thủ tướng Ngô Đình Diệm đã kêu gọi tất cả các phe phái
phải giải giới để thành lập chính quyền trung ương của quốc gia, và nếu phe nào
không giải giới, cho dù là nhân danh giữ giới để chống cộng, thì phe đó phải bị
đánh dẹp, điều này có cần thiết không và có gì sai luật pháp không thưa ônghọc
tới Tiến Sĩ nhưng rất đần độn? Kêu
gọi không nghe thì phải triệt hạ đó là trách nhiệm và bổn phận của người lãnh
đạo quốc gia à.Viết
đến đây thì tôi tin rằng ai cũng thấy ông quá ngu, phải nói là đại ngu, ngu hết
thuốc chữa, ngu đến độ tôi phải chấm dứt phần bình luận về điều này, vì nói
thêm ra ông cũng không thể hấp thụ được, mà chỉ làm người đọc mất thì giờ.
Còn
về “câu
nói của ông Ngô Đình Nhu”, thì thiệt là hết ý! Chỉ có thể nói rằng, cái dây thần kinh ngượng
của ông bị tật bẩm sinh, hoặc ông lại ăn cứt gà ai xúi lần nữa nên ông mới dám
mở miệng nói Ngô Đình Nhu nói rằng “Cầm quyền 10 năm nữa, chế độ này sẽ Ki-Tô
hóa toàn thể dân Việt, một việc làm mà các Hội Truyền Giáo Tây phương không làm
nổi trong hơn 400 năm". Ông Cố Vấn Ngô Đình Nhu nói điều này với ai thưa
ông Huỳnh Tấn Lê? Ông ta nói như thế với bố của ông, hay nói với ông nội của
ông, hay nói với ông cố nội của ông, thưa ông tiến sĩ Huỳnh Tấn Lê? Ông là đệ
tử ruột của nhà sư hổ mang kiêm sử gia Phật Giáo Thích Huyền Quang một giuộc với ông chăng? “Phật Giáoluôn bị những thế lực chính trị
thời đại đánh phá suốt 300 năm cận đại”phải không? Và cuối cùng, cho rằng Thủ Tướng Ngô Đình Diệm khôngđược triệt hạ các giáo phái và các phe nhóm
chính trị, vậy ông tiến
sĩmuốn tiến cữ phe nào? Hay cứ để cái lẩu thập cẩm Bình Xuyên Bảy Viễn, Nguyễn Văn Hinh,
Giáo Phái mỗi người lập sơn trại cho vui và cho họ tự do dày xéo xé nát Miền Nam? Và như
thế thì phe
nào sẽ lập cái học viện Quốc Gia Hành Chánh để ông và các cư sĩ mắc bệnh lở mồm
long móng như ông vào học, để ông có được cái bằng tiến sĩ, rồi
các ông quay lại cắn người đã thành lập và chăm sóc ngôi trường đào tạo ra ông?}
5/ Huỳnh Tấn Lê viết: Nắm quyền lãnh đạo quốc gia, TT NĐD đã cho thi
hành một chính sách độc đoán chẳng khác gì chế độ Cộng sản, cũng độc Đảng (Gia
đình trị- Cần lao/ Cộng Sản), cũng Suy tôn cá nhân (NĐD/HCM), cũng Tôn Giáo
Toàn Trị (Thiên Chúa Giáo/ Marxism), và cũng thủ tiêu các chiến sĩ QG chân
chính (ám sát Tướng Cao Đài Trịnh Minh Thế, đánh giết rồi cho vào bao bố, bỏ
trôi sông lãnh tụ Dân xã Đảng Nguyễn Bảo Toàn, giết Tạ Chí Diệp và còn nhiều
chiến sĩ QG khác nữa.
Tướng Trịnh Minh Thế là
anh hùng đã về với chính nghĩa quốc gia và đã bị Pháp hoặc Việt Cộng phục kích
giết chết, ông Huỳnh Tấn Lê chơi trò đánh lận con đen. Riêng cái
chết của hai ông Nguyễn Bảo Toàn và Tạ Chí Diệp và cái “ác” khác của TT Ngô Đình Diệm, để
được sáng tỏ, hãy
đọc một đoạn nhà báo Vĩnh Phúc phỏng vấn những nhân vật lịch sử trong
cuộc, được
ông Nguyễn Văn Lục ghi lại trong cuộc mạn
đàm nhà
báo Vĩnh Phúc như sau:
“Theo ông Cao Xuân Vỹ, ông có hỏi Đại tá Nguyễn Văn Hay khi ông
này vào trình hồ sơ cho ông Diệm. Ông Diệm phê: “Thanh toán cho xong.” Tụi bộ
hạ là Khưu Văn Hai và đàn em lại hiểu thanh toán là đem giết. Thế là Nguyễn Bảo
Toàn và Tạ Chí Diệp bị giết oan. Còn Hồ Hán Sơn thì Trần Kim Tuyến cho là các
phe của Cao Đài diệt nhau. Ông Cao Xuân Vỹ cũng có lần hỏi thẳng ông Ngô Đình
Nhu về vụ Tạ Chí Diệp, ông Nhu bảo Accident”.
Cụ Quách Tòng Đức,
cựu đổng lý văn phòng Phủ Tổng Thống nói: "Ông Diệm nóng lắm, nhưng không
ác độc. Ông Trần Kim Tuyến đàng hoàng, có tư cách". Ông Tuyến vào trình
ông Diệm về vụ bắt được Hà Thúc Ký, lúc đó đang lẩn trốn và âm mưu ám sát ông
Diệm... Ông Diệm nổi nóng quát: Đem thủ tiêu nó đi. Ông Tuyến nhận lệnh ra về
và băn khoăn khó xử. Và thay vì thi hành lệnh thủ tiêu, ông Tuyến trì hoãn
không làm gì cả. Hôm sau vào gặp ông Diệm. Ông Diệm đã quên béng cái lệnh miệng
đem thủ tiêu HTK, rồi hỏi “Hà Thúc Ký ra sao?” “Dạ thưa cụ, vẫn còn giữ đó, để
tôi liên lạc với bên Công an”. Ông Diệm nói: "Mình nóng mình nói như vậy,
thôi liệu giúp gia đình nó. Nói bên công an đối xử tử tế với nó.” Chút xíu nữa
cái mạng của ông Hà Thúc Ký không còn nữa, nếu ông Tuyến thi hành lệnh miệng
ngay đêm hôm đó. Ông Diệm lúc tức thì nói thế chứ đâu có ý định thủ tiêu Hà
Thúc Ký.
“Chính
Lê Châu Lộc nói rằng, ông Diệm nghe tin phi công Phạm Phú Quốc ở trong tù bị
bọn công an hành hạ đến nơi đến chốn. Ông Diệm không an tâm sai Lê Châu Lộc đến
nhà giam xem thử. Lê Châu Lộc bắt Phạm Phú Quốc dơ tay cho xem có bị thương
tích không. Không có. Chỉ nêu sự việc: Một người đã ném bom tính giết mình, đã
không bị đưa ra tòa, không bị cho đi mò tôm là may, lại còn thăm hỏi. Chuỗi sự
kiện đó dẫn đưa tới việc phải thừa nhận: Ông Diệm là người tốt. Không lạ gì,
sau đó, Phạm Phú Quốc đã viết thư xin lỗi ông Diệm”.
Hà Minh Trí ám sát hụt ông Diệm ở Ban Mê Thuột, chỉ
bị tù, sau 1975 được thả. Một mật vụ thời ấy cho tôi biết họ đề nghị đẩy tên Hà
Minh Trí từ trên lầu xuống cho chết, rồi bảo là tai nạn. Ông Nhu không cho, bảo
cứ giam lại.
Cụ Hà Thúc Ký,
nay ở bang Maryland. Chính tôi đã phỏng vấn cụ và cụ cười kể rằng: "Hồi
xưa tôi định ám sát ông Diệm. Nhà tôi ở đường Công Lý, gần trường Quốc Anh, tôi
chủ tâm đào một đường hầm ra đến đường Công Lý, cách khoảng 50 thước và chôn 20
kg chất nổ rồi chờ xe ông Diệm đi qua, sẽ giật mìn để ám sát ông Diệm”. Tôi hỏi
rằng khi cụ bị bắt họ đối xử ra sao. Cụ trả lời: - Lạ nhất là không bao
giờ họ đánh đập.Tôi lúc nào cũng nghĩ rằng hễ bị ông Diệm bắt là bị giết liền
chứ không thể sống được, vì tôi làm cho ổng mệt lắm.
Qua các chuỗi sự kiện nói
trên, xin nhường lại sự phán xét về “cái ác” của TT Ngô Đình Diệm cho công
luận. Trích dẫn chỉ một “tai
nạn” do sự tắc trách của nhân viêndưới
quyền để
kết luận rằng TT Ngô Đình Diệm là người ác độc, rõ ràng là một việc làm
không lương thiện mà
không thể có ở một Phật Tử chân chính. May là ông Huỳnh Tấn Lê đã đi
tu tại gia, nếu ông ta
không đi tu thì ngay cả cộng sản cũng còn phải bái ông làm sư phụ!
6/ Huỳnh Tấn Lê nói: “Có thể nói, TT NĐD nắm được quyền hành trong một hoàn
cảnh vô cùng thuận lợi để xây dựng nền móng dân chủ cho quốc gia, khi CS Bắc
Việt vừa ra khỏi cuộc chiến tiêu hao với Pháp, còn để yên cho miền Nam vì chưa
đủ phương tiện đánh phá. Chính sự cai trị độc tài, độc ác của TT NĐD và gia
đình đã làm tiêu hao tiềm năng chống cộng của miền Nam, nhiều thành phần trí
thức, nông dân bất mãn đã lơ là chống cộng. Chế độ TT NĐD đã làm hỏng đại cuộc
xây dựng dân chủ quốc gia ngay từ đầu, chính là nguyên nhân xa đưa đến sự sụp
đổ 30 tháng 4 sau này khi ông và giòng họ đã đặt quyền lợi của tôn giáo, của
gia tộc mình lên trên quyền lợi của dân tộc”.
{Tôi hỏi ông vài câu: Ông
nói rằng "hoàn cảnh vô cùng thuận lợi” thế thì tôi hỏi ông, lợi
là lợi thế nào? Cho ví dụ cụ
thể, nếu
không đưa ra bằng chứ thì tôi phải nói rằng ông là tên nói sảng nói bậy nói ẩu!
Ông có biết rằng trong lúc
Miền Bắc đảng của bọn
cộng sản được thành lập đã được 24 năm, năm 1930 tại bên Tàu,
và được huấn luyện theo kỹ luật của quốc tế
cộng sản và được viện
trợ đầy đủ bởi Stalin và Mao Trạch Đông. Tóm lại Mao Trạch Đông đã đẻ ra và
nuôi nấng ĐCSVN và Hồ Chí Minh. Tại
sao ông bỏ qua điểm quan trọng này? Ông là tay sai cho Việt Cộng nên che dấu
tội mãi quốc cầu vinh cõng rắn cắn gà nhà của chúng phải không?}
Trong khi
đó thì Miền Nam không có một đảng phái nào có bề dày kinh nghiệm, và đặc biệt
là không có quốc gia nào tài trợ cả, ngay cả Pháp. Đó là sự chênh lệch phải nói
là gần như 100/1 giữa ĐCS và các đảng phái chính trị khác của Miền Nam. Khi Thủ Tướng Ngô Đình Diệm
về nước chấp chánh, tình hình
chính trị tại Miền Nam vô cùng bất ổn và chia rẽ, không khác nào một bức dư đồ
rách tả tơi. Tình trạng này đã là điều kiện vô cùng tốt đẹp để cộng sản tính sổ
Miền Nam mà chẳng phải nhọc nhằn gì. Phải thẳng thắn mà nói rằng, nếu không có
sự chia đôi đất nước 1954, thì Mao Trạch Đông đã xua đại quân qua bàn tay của
Hồ Chí Minh nuốt chửng Miền Nam một cách gọn gàng còn dễ hơn việc nuốt chửng
Đại Hàn vào năm 1950 rất nhiều.
Một cảnh báo của chính phủ VNCH vẫn còn nguyên giá trị đến
hôm nay: Tên giặc Hồ chính là tên đày tớ của Trung cộng
Phải đối đầu với một khối cộng sản to lớn như vậy, trong lúc về nước “chính phủ” Thủ Tướng
Ngô Đình Diệm chỉ có 12 người cảnh sát gác Dinh Gia Long và không có lấy một
đồng xu trong túi. Chính phủ Eisenhower chỉ chính thức hổ trợ cho Thủ Tướng Ngô Đình Diệm 11 tháng
sau khi ông về nước và sau khi đã dẹp được loạn thập nhị sứ quân Bình Xuyên Bảy
Viễn và các giáo phái. Bên cạnh đó, Thủ Tướng Ngô Đình Diệm phải tiếp nhận
khoảng 1 triệu đồng bào Miền Bắc di cư vào Nam. Lo lương thực, y tế, giáo dục,
chổ ở và ổn định đời sống cho 1 triệu người, một cuộc di tản khổng lồ nhất
trong lịch sử nhân loại, trong một thời gian kỷ lục nhất, chỉ vài tháng,là một công việc phi thường mà
tính đến nay chưa có một chính phủ nào của một quốc gia nào trong bất cứ thời
đại nào đã làm và có thể làm nổi. Chính phủ Eisenhower chỉ chính thức hổ trợ đầy đủ cho Thủ Tướng Ngô
Đình Diệm sau khi ông đã ổn định được tình hình Miền Nam chứ không giúp trước,
vì họ không tin rằng TT Diệm có thể làm được điều đó, và họ không muốn sự viện
trợ này sẽ làm mất mặt họ trước thế giới.
{Đối
đầu trước nanh vuốt của cộng sản quốc tế đặc biệt là Trung Cộng trong hoàn cảnh
thê thảm như vậy mà ông nói là “hoàn cảnh vô cùng thuận lợi”? Thảo nào mà 9 năm sau, năm
1963, các ông Phật giáo của ông thấy quốc gia “ngon ăn” quá rồi,
thành hòn ngọc Viễn Đông rồi, nên nhào vô giương cao ngọn cờ
Đàn áp Phật Giáo dành giựt chính quyền để kiếm ăn có
phải vậy không!?
Ông
đọc lại lịch sử đi ông Huỳnh Tấn Lê, trước năm 1954, tình hình giáo dục tại
Miền Nam thế nào? Có trường Đại Học nào không? Có cáihọc viện QGHC mà ông đã được theo học không? Có các trường
đạo tạo quân nhân nào như Võ Khoa Thủ Đức, Võ Bị Đà Lạt không? Miền Nam đã được chia
thành các vùng chiến thuật chưa? Có xuất cảng được gì không hay ruộng đồng bỏ
hoang, đa số dân chúng mù chữ thất học, và lác đác có không bao nhiêu ngôi chùa. Cơm còn không có
mà ăn lấy đâu xây chùa phải không ông? Và nguy hiểm hơn hết là ông biết có bao
nhiêu cán bộ cộng sản nằm vùng được giặc Hồ cài lại để chuẩn bị cho một cuộc
tổng tấn công hai năm sau đó, tức là 1956 không ông? Trong khi đó thì chính phủ yếu ớt sanh non đẻ muộn và không
một đồng xu dính túi của Thủ Tướng Ngô Đình Diệm còn phải tiếp nhận
khoảng 1 triệu đồng bào Miền Bắc di cư vào Nam trong vòng chỉ vài tháng.
Đó
là “hoàn cảnh thuận lợi” của Tổng Thống Ngô Đình Diệm đó hả ông tiến sĩ lở mồm
long móng?}
Chỉ việc tiếp nhận 1 triệu đồng bào Miền
Bắc di tản vào Nam và ổn định đời sống cho họ đã là một công ơn hết sức to lớn
của Tổng Thống đối với dân tộc Việt Nam này, đừng nói gì đến việc đã làm cho
Miền Nam trở thành một hòn ngọc Viễn Đông, được hơn 150 quốc gia kính nể, tổng
thống Eisenhower, một vĩ nhân của Hoa Kỳ phải bắn 21 phát súng đại bác và trải
thảm đỏ để tiếp Tổng Thống Ngô Đình Diệm, gọi tổng thống
là “miracle
man” là một điều mà có thể nói, vinh dự này khó lập lại
lần thứ hai cho Việt Nam, ngay cả trong một tương lai xa.
{Ông không thể phủ nhận được điều này trong thâm tâm ông
chứ ông Huỳnh Tấn Lê?}
7/ Huỳnh Tấn Lê nói: “Sự kiện anh em TT
NĐD lén lút bắt tay với CS (gặp Phạm Hùng tại rừng Tánh Linh, gặp bàn luận với
Tướng VC Trần Độ ngay tại Dinh Gia Long). Và đây mới chính là điểm then chốt để
người Mỹ yểm trợ việc thay thế TT NĐDiệm”.
{Tài
liệu nào cho rằng vì các ông Ngô Đình Nhu và Ngô Đình Diệm muốn gặp cộng sản
nên bị Mỹ thay thế? Ông dốt đặc cán mai hay ông nói láo còn hơn cộng sản? Đến
nước này thì phải nói sự vô liêm sỉ của Huỳnh Tấn Lê quả là hết cỡ.}
Hãy
đọc lại một vài nhận định của Đại Tướng Paul Harkins, người tiền nhiệm của Đại
Tướng Westmoreland về TT
Ngô Đình
Diệm và về thủ phạm đã giết ông, qua
ghi nhận của Graham Cosmas:
“Điều quan trọng nhất là Lodge và Harkins không cùng
đồng ý về ước muốn loại trừ Diệm. Chẳng bao lâu sau khi thay thế Nolting, Lodge
lại liên kết với nhóm chống Diệm ở Bộ Ngoại Giao và ở Tòa Bạch Ốc. Lodge liên
lạc đều đặn với nhóm này sau khi đến Sài Gòn. Vị Đại Sứ đã kết luận một cách
sớm sủa rằng Diệm không thể cải cách và cực lực ủng hộ mọi nổ lực của những
người Việt Nam muốn loại trừ Diệm. Harkins đồng ý rằng Nhu có thể bị thay thế
khỏi quyền lực và áp đặt thêm áp lực lên Diệm, bao gồm giảm hay cắt viện trợ,
để có thể áp đặt các nhu cầu thay đổi lên chính quyền Việt Nam. Tuy nhiên, cuối
cùng Harkins nhấn mạnh rằng Hoa Kỳ nên giữ Tổng Thống Diệm, người mà Harkins
tôn trọng như là một con người yêu nước mãnh liệt, người mà biết rõ quốc
gia của ông ta hơn bất cứ ai, và đã làm được nhiều điều tốt đẹp.
Trong kinh nghiệm quan hệ với những tướng lãnh Việt Nam,
Harkins nghi ngờ rằng họ không có được cá tính và khả năng để lãnh đạo quốc gia.
Ví dụ, Đại tướng Harkins nhận định rằng “Đại Tướng Minh không đóng góp được gì cho cuộc
chiến cả, ngoại trừ việc chỉ than phiền với tôi về chính phủ và cách chính
phủ điều hành kể từ lúc tôi có mặt ở đây”.
Với vị trí của mình, ngày 30 tháng 10 Harkins đã thúc giục
Hoa Kỳ rằng không được thay ngựa quá nhanh như vậy”…
Trong việc ủng hộ TT Ngô Đình Diệm, Đại Tướng Harkins và
các viên chức Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ khẳng định rằng việc biểu tình của Phật giáo
và việc tuyên bố Thiết Quân Lực không ảnh hưởng gì đến đạo đức của quân đội
Miền Nam Việt Nam hay làm suy giảm lòng trung thành của họ với chế độ.
Chế
Độ Diệm chấm dứt sớm vào ngày 2 tháng 11, với sự đầu hàng của Dinh Độc Lập, nổ
lực bắt Diệm và Nhu và giết họ bởi những quân nhân hộ tống, có lẽ bởi lệnh của
Dương Văn Minh và các tên tuổi hàng đầu của vụ đảo chánh. (MACV the Joint Command in the year of
Escalation 1962-1967, Graham Cosmas Page 88).
{Chổ nào nói chính phủ Hoa Kỳ loại trừ TT Ngô Đình Diệm vì
ông liên lạc với Hà Nội thưa ông tiến sĩ bị ai đó “xúi ăn cứt gà”? Hay tự ông
muốn điều đó?}
Trên
đây chỉ là một trong hàng trăm những tài liệu về nguyên nhân của việc lật đổ và giết hại Tổng
Thống Ngô Đình Diệm. Trong phạm vi của bài viết về Huỳnh Tấn Lê chúng tôi không
thể trích nhiều hơn nữa, nhưng tất cả các tài liệu của Bộ Quốc Phòng và cơ quan
CIA đều nói rằng hành động ám muội của Henry
Cabot Lodge, một số nhân viên Bộ Ngoại
Giao Hoa Kỳ của chính quyền Kennedy và những tên tội đồ nhưDương Văn Minh, Trần Văn Đôn, Trần Thiện Khiêm, Tôn Thất
Đính, Mai Hữu Xuân, Lê Văn Kim, Dương Hiếu Nghĩa, Nguyễn Văn Nhung đã làm nên cái chết của các nhà ái quốc Ngô Đình Diệm, Ngô Đình Nhu, mà
cuối cùng đã đem đến thiệt hại lớn cho quốc gia dân tộc, essentially leaderless
Viet Nam.
{Xin
hỏi, giai đoạn 1963, ông tiến sĩ Huỳnh Tấn Lê giữ nhiệm vụ gì ở Bộ Nội Vụ VNCH,
hoặc bất cứ chức vụ gì liên quan đến an ninh tình báo của Hoa Kỳ, hoặc ông có tài liệu nào nói rằng Hoa
Kỳ lật đổ và giết hại TT Ngô Đình Diệm là do sự liên lạc của hai ông với Bắc Việt? Tài liệu của Cao Bằng Lĩnh?
Tài liệu của Trần Dân Tiên? Hay tài liệu của Thích Huyền Quang? Ông vui lòng
cho biết thưa ông tiến sĩ mắc bệnh lở mồm long móng?}
8/ Cuối
cùng, Huỳnh Tấn Lê nói: “Bà Ngô Đình Nhu nhũ danh Trần Lệ Xuân đã chính thức
lên tiếng tạ lỗi giác linh Bồ Tát Thích Quảng Đức”.
{Huỳnh
Tấn Lê, mở mắt ra mà đọc những gì bà Ngô Đình Nhu nói
về Thích Quảng Đức: Đối với những người điên rồ vì hào quang giả tạo, đến
độ chấp nhận bị đánh thuốc mê và để bị đốt cháy đến chết, họ có quyền không bao
giờ bị ai đặt vấn đề. Nhưng phải làm gì để ngăn chặn việc họ chấp nhận bị sát
hại bởi các cuộc biểu tình? Điều duy nhất tôi có
thể làm vào lúc đó là chế giễu họ. Bởi vì khi nó được tô vẽ như một cái gì đó hoàn toàn
xứng đáng được khen ngợi, thì tất nhiên, sẽ luôn luôn có thêm người điên rồ vì
hào quang giả tạo tiếp tục tự thiêu. Vì vậy, tôi phải làm ngược lại” (openvault.wgbh.org).
Điều
duy nhất mà bà Ngô Đình Nhu đã làm là chế giễu Thích Quảng Đức.
{Hãy
đọc cho kỹ điều này và vào openvault.wgbh.org nghe
1000 lần
cho rõ để lần sau đừng nói bậy nói láo thêm nữa, thưa ông chẳng còn chút liêm sỉ nào
Huỳnh Tấn Lê!}
Cuối
cùng, Huỳnh Tấn Lê kêu gọi đoàn kết để “tiến lên phía trước đánh Việt cộng và
Trung cộng” và tuyên bố rằng những người vạch mặt nạ của đám Phật Giáo Tranh
Đấu là có mưu đồ bất chính.
{Mưu
đồ bất chính gì? Yêu cầu Huỳnh Tấn Lê nói rõ? Hay cũng chỉ là một kiểu chửi
đổng mà với học vị tiến sỉ chẳng ai làm như vậy!}
Riêng với tất cả những dẫn chứng trên đây, còn có người
đàng hoàng nào dám hy sinh danh dự mình để đứng chung đoàn kết với Huỳnh Tấn Lê
và đồng bọn Jerome mà
tiến lên đánh Việt Cộng và Trung Cộng?
Huỳnh
Tấn Lê (trái, đồng thời là Trưởng Ban Tổ Chức) - Vũ Ánh 23.6.2013
Hàng trên: GS Cao Văn Hở, nhà báo Nguyễn Thanh Huy, Tâm Duy Phan Duy Chiêm,
Trần Quý Hùng, Cựu Tướng Tôn Thất Đính, HT Thích Thắng Hoan, GS Trần Quang
Thuận, Ni sư Chúc Hiếu + Hàng dưới: Nguyễn Huy Sỹ, Diệu Đức, ca sĩ Triệu Mỹ
Ngân, và Nguyễn Phú Hùng, GS Nguyễn Văn Sâm, nhà báo Vũ Ánh, cựu Đ. Tá Đặng
Nguyên Phả, và nhà văn Đào Văn Bình, 23.6.2013
{Huỳnh
Tấn Lê cứ thoải mái đoàn kết với đám Phật Giáo Tranh Đấu của mình như Nhã Ca, Trần Dạ Từ, Cao Văn Hở, Nguyễn Phú Hùng, Trần Phú
Hùng, Vũ Ánh, Đào Văn Bình, Trần Quang Thuận, Nguyễn Trọng Nho, Nguyễn Thanh
Huy, Phan Huy Chiêm, Đặng Nguyên Phả, Nguyễn Huy Sỹ, Nguyễn Văn Sâm, Vũ Ánh,
Nguyên Huy, Thích Thắng Hoan, ni cô kiêm ca sĩ Chúc Hiếu và 250 tăng ni có mặt tại Jerome ngày 23 tháng 6 năm
2013 , cả đám hãy cùng nhau đổ xăng và bật diêm quẹt tự thiêu như Thích Quảng
Đức là có thể tiến lên phía trước tiêu diệt được Việt Cộng và Trung Cộng rồi
đấy, cần gì phải đoàn kết với những bọn “có mưu đồ bất chính” như chúng tôi!?
Người
trung thực nào
có can đảm đứng chung hàng ngũ với quý vị?}
Bài
viết đã quá dài, vì sự láo lường vô liêm sỉ của Huỳnh Tấn Lê quá dài. Xin cảm
ơn quý vị đã đọc bài và xin tiếp tay với chúng tôi trong mục đích vạch mặt
những tên láo lường của xã hội như Huỳnh Tấn Lê, lên án sự phá hoại của đám
Phật Giáo Tranh Đấu, đám tướng lãnh phản loạn, trả lại sự công bằng cho các nhà
ái quốc như Ngô Đình Diệm, ông bà Ngô Đình Nhu, Phan Quang Đông, Lê Quang Tung,
Ngô Đình Cẩn…
Cuối cùng, xin được phép nhắc lại lời của Đại Tướng Harkins về những ông sư
chính trị Việt Nam và phong trào Phật giáo Tranh Đấu: “The Buddhists, they
just blow everything out of importance, as far as I’m concerned” (Part 1 p27
oral History LBJ Library). Các ông sư Phật giáo, họ chỉ thổi phồng mọi thứ
chẳng có gì quan trọng, theo như sự nhận định của tôi”.
Những kẻ ủng hộ đám Phật
Giáo Tranh Đấu cũng không khác các ông “Phật sống” của họ, thổi phồng và láo
lường, chẳng hạn Huỳnh Tấn Lê.
Do đó, mọi hình thức lên tiếng của những người công
chính sẽ đóng góp hữu hiệu trong việc xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn, trong đó
có việc vạch
mặt và dẹp bỏ những thành phần
dối trá vô liêm sỉ như Huỳnh Tấn Lê và bọn cộng sản.
Trân
trọng,
Hoa Kỳ ngày 6/8/2013.
Trần
Minh
No comments:
Post a Comment
Những Sự Thật Cần Phải Biết