QUỐC HẬN 30 THÁNG 4

Image result for Tháng Tư năm 1975 -----

==== ====



Wednesday, April 3, 2019

Tháng 4 Đen


( Mời đọc , để biết thế nào là gian truân , thế nào là hào hùng ! )

----- Forwarded Message -----
From: T .H  .
Sent: Monday, April 1, 2019, 2:07:49 PM CDT
Subject: Người chiến sĩ VNCH - những ngày cuối cùng của cuộc chiến

Image result for Tháng 4 Đen
Tháng 4 Đen

Người chiến sĩ VNCH - những ngày cuối cùng của cuộc chiến


Canh bạc chưa chơi mà hết vốn, Cờ còn nước đánh phải đành thua (*)
Vào ngày cuối cùng của cuộc chiến, khi mà mọi giới đều hiểu rằng không còn gì có thể cứu vãn được nữa thì người chiến sĩ VNCH vẫn chiến đấu dũng cảm. Một vài tài liệu sau đây cho chúng ta khẳng định như thế:
1/ Tài liệu của Không Lực Hoa Kỳ – chương trình di tản “Frequent Wind” có viết rằng: Trong khi phi trường bị tấn công thì 2 chiếc Al (Skyraider chiến đấu có cánh quạt của Không lực VNCH) đã bay lượn trên không phận Saigon để truy lùng các vị trí pháo kích của địch. Một trong hai chiếc bị hỏa tiễn SA-7 bắn hạ.




Trong khi đó, nhiều người đã không e sợ, đổ xô ra ngoài để nhìn một chiếc phi cơ “Rồng lửa” AC-119 đang nhào lộn và xả súng (đại liên 6 nồng Gatling) bắn một vị trí của bộ đội Bắc Việt ở ngay gần cuối hướng đông Tân Sơn Nhất. Vào khoảng 7 giờ sáng 29/4, chiếc phi cơ anh dũng của VNCH đã bị trúng hỏa tiễn SA-7 của địch và bốc cháy rồi đâm nhào xuống mặt đất.
Trong một bức thư của một phi công VNCH gửi cho Clyde Bay ở Trung Tâm Di Tản Nha Trang, kể lại chuyện những phi công của Không Lực VNCH vào sáng ngày 29 tháng 4, vẫn tiếp tục thực hiện các phi vụ tấn công vào các đoàn xe tăng địch, khi chúng tiến về phía thủ đô Saigon. Theo lời của Trung Úy Coleman “ít nhất những người này đã là những chiến sĩ đã chiến đấu một cách anh dũng và hi sinh đến giọt máu cuối cùng của cuộc đời binh nghiệp, trong một trận chiến biết chắc là thua, nhưng vẫn sẵn sàng hi sinh”.
2/ Tài liệu trích trong cuốn Việt Nam và Chiến Lược Domino của Bạch Long (từ trang 312 đến 314) Nhưng sự bất ngờ cho Cộng Sản đã xảy ra ngay tại cửa ngõ vào Saigon. Khoảng gần một ngàn chiến sĩ của Chiến đoàn 3 Biệt Kích Dù và một số biệt kích, Nhảy Dù và quân nhân khác, có nhiệm vụ bảo vệ bộ Tổng Tham Mưu từ ngày 26 tháng 4, đã sẵn sàng chờ “đón” quân Cộng Sản. Trong ngày 29 tháng 4, tướng Lâm Văn Phát đã có can đảm đứng ra nhận chức tư lệnh Biệt Khu Thủ Đô với mục đích cầm quân chiến đấu bảo vệ Saigon. Tướng Phát đã ra lệnh cho các cánh quân Nhảy dù, Biệt Cách, Biệt Động Quân, Thủy Quân Lục Chiến… phải ngăn chận quân Cộng Sản kéo vào Saigon từ hai ngả tư Bảy Hiền và Hàng Xanh… Tướng Phát kể lại rằng ông chỉ còn vỏn vẹn 60 xe tăng M-41 và M-48 với những đơn vị lẻ tẻ để đối đầu với 16 sư đoàn Bắc Việt và 3 sư đoàn Việt Cộng với hàng ngàn xe tăng, đại pháo và tấn công từ hai ngả vào Saigon.
Nhưng dù ở trong tình thế tuyệt vọng như vậy, tướng Phát và những người đầu hàng. Họ vẫn phải chiến đấu đến cùng! (Cần phải nói rằng các đơn vị lớn Thủy Quân Lục Chiến cực kỳ anh dũng và đã bị tan rã gần hết trước ngày 30 tháng, ở vùng Một và vùng Hai, và trong những trận rút bỏ khác.) Những người lính chiến đấu này không có…radio! Họ không cần biết rằng quân Cộng Sản đang thắng thế. Họ không cần biết tổng thống tạm thời Dương Văn Minh đang sửa soạn đầu hàng, dâng miền Nam cho Cộng Sản. Họ không cần biết rằng tình hình đã hoàn toàn tuyệt vọng, không còn một chút hi vọng ngăn chân quân đội Bắc Việt. Họ chỉ biết chiến đấu chống Cộng và tiêu diệt quân Cộng sản, và hình như họ chưa bao giờ có tư tưởng bỏ chạy hay đầu hàng! Họ hờm súng đợi quân thù Cộng Sản và sẵn sàng nhả đạn. Các xe tăng Cộng Sản hứng những loạt đạn đầu tiên và bất ngờ. Trong thành phố đang hỗn loạn tinh thần, tiếng đạn nổ như mưa bão xen lẫn với tiếng súng lớn, đã làm cho sự hỗn loạn gia tăng.
Trong thời gian thật ngắn khoảng hơn 1 giờ đồng hồ, 17 xe tăng Cộng sản bị trúng đạn cháy đen nằm rải rác từ Ngả tư Bảy Hiền đến cổng trại Phi Long và đến đường Cách Mạng… Pháo tháp xe tăng T-55 bằng thép dầy 12inches (30 phân tây) bị bắn thủng như bằng…bột, chứ không phải bằng thép! Lỗ đạn không lớn lắm. Hình như vào giờ chót người Mỹ viện trợ cho một loại súng bắn xe tăng đặc biệt, loại 106 ly (?), để bắn xe tăng. Đạn xuyên phá qua thép dầy nhất và lực cản của thép đã làm cho nhiệt độ gia tăng tới gần 3000 độ C, nướng chín quân lính Cộng Sản ở trong xe tăng.
Cánh quân Cộng Sản từ Long Khánh kéo về Saigon qua Hàng Xanh, Thị Nghè bọc xuống trước Sở Thú để tiến vào dinh Độc Lập thì bị quân Nhẩy Dù án ngữ. Quân Nhẩy Dù bị dồn về bảo vệ vòng đai Saigon. Họ không còn việc gì khác hơn là chiến đấu đến cùng từ đường vòng đai xa lộ Đại Hàn đến ngã tư Hàng Sanh về đến đại lộ Thống Nhất, nhà thờ Đức Bà. Hầu như những cánh quân Cộng Sản đầu tiên tiến vào Saigon theo ngả này đều bị Nhảy Dù tiêu tiệt hết. Tổng cộng trong khoảng từ 7 giờ sáng đến 10 giờ 15 ngày 30 tháng 4, khi Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng, hơn 20,000 quân Bắc Việt, 32 xe tăng và gần 30 quân xa (Molotova) chở đầy lính Cộng Sản bị bắn cháy, chết hết, trong phạm vi thành phố Saigon.
Tất cả hai cánh quân Việt cộng đều khựng lại.
Bộ chỉ huy Cộng Sản cuống cuồng vội giục Dương Văn Minh phải đích thân ra lệnh cho tướng Lâm Văn Phát, thiếu tá Tài để ra lệnh cho Biệt Cách Dù và quân Nhảy Dù ngưng chiến đấu. Tất cả những người lính chiến đấu can trường nhất của VNCH lúc đó mới hiểu rằng miền Nam đã bị kẹt vào cái thế phải thua. Họ ném bỏ súng đạn trút bỏ quần áo trận và lẫn lộn vào dân chúng, tìm đường về nhà.
Một câu chuyện khác do tướng Lâm Văn Phát kể lại là sau khi Dương Văn Minh điện thoại cho ông phải ra lệnh ngưng bắn thì ông xuống dưới nhà. Dưới chân cầu thang, một người Quân Cảnh đã đứng nghiêm chào ông và nói: “Vĩnh biệt thiếu tướng”, rồi rút súng bắn vào đầu tự tử.
 Khi vị tư lệnh cuối cùng của Biệt Khu Thủ Đô đến Tổng Tham Mưu thì thấy chung quanh cột cờ lớn có khoảng hơn 300 binh sĩ Biệt Cách và sĩ quan chỉ huy họ đang đứng thành vòng tròn và hờm súng vào… lưng nhau, sẵn sàng nhả đạn tự tử tập thể. Tướng Phát phải nói với họ trong nước mắt rằng quân đội VNCH đứng vững cho đến giờ chót là nhờ tinh thần kỷ luật. Vậy lúc này đã có lệnh buông súng thì anh em ai về nhà nấy mà lo cho gia đình. Tự tử không có ích lợi gì cho mình cả. Các quân nhân nghe lời, chỉ có một vài sĩ quan trẻ tuổi đã tự tử. Đến 1 giờ trưa, tướng Phát bàn giao Biệt Khu Thủ Đô cho tướng Việt Cộng Ba Hồng. Sau đó tướng Ba Hồng mời tướng Phát đến Tổng Tham Mưu. Tại đây, khoảng 500 chiến xa T. 55 của Cộng quân nằm kín chung quanh cột cờ. Đáng lẽ những chiến xa này đã đi thẳng sang Tây Ninh theo đườngvòng đai Saigon. Nhưng sự đầu hàng của Dương Văn Minh đã thay đổi hết kế hoạch tiến đánh Thái Lan của Cộng Sản (tướng Lâm Văn Phát đã từ trần trong tuổi già tại Santa Ana, California ngày 30 tháng 10, 1998)
Nhưng hai trận đánh trên đây cũng chưa phải là trận đánh cuối cùng trong ngày 30 tháng 4. Trường Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu đã chiến đấu mãnh liệt từ trong khuôn viên trường cho đến khoảng 2 giờ trưa. Lúc này, Cộng Sản đã cầm chắc cái thắng trong tay nên chúng không muốn chết thêm nữa. Chúng ngưng bắn và điều đình với các em. Các em đòi chúng phải ngưng bắn và rút ra xa để các em tự giải tán. Khoảng ba giờ chiều, các em hát bài quốc ca, làm lễ hạ cờ. Xong rồi bỏ đồng phục, mặc quần áo thường và từ từ ra khỏi trại, nước mắt ràn rụa trên má…
3/ Tài liệu: báo Wall Street Journal số ngày 2 tháng 5 năm 1975, bài bình luận của ký giả Peter Kahn, từng đoạt giải Pulitzer, có tựa đề “Truy Điệu Nam Việt Nam” “…Nam Việt Nam đã chống cự hữu hiệu trong 25 năm, và họ đã không phải luôn luôn được người Mỹ giúp. Tôi nghĩ ít có xã hội nào bền bỉ chịu đựng được một cuộc chiến đấu lâu dài như vậy… Quân lực VNCH đã chiến đấu can đảm và vững mạnh trong một số trận đánh mà chúng ta còn nhớ, thí dụ như trận An Lộc.
Quân đội ấy đã chiến đấu giỏi và can đảm ở nhiều trận đánh khác mà chúng ta không còn nhớ địa danh. Quân lực ấy đã can đảm và chiến đấu trong hàng ngàn trận đánh nhỏ, và giữ vững hàng ngàn tiền đồn hẻo lánh ở những nơi mà cái tên nghe rất xa lạ với người Mỹ. Hàng trăm ngàn người của quân lực ấy đã tử trận. Hơn nửa triệu người của quân lực ấy đã bị thương. Và trong những tuần lễ chót, khi mà người Mỹ nào cũng biết là cuộc chiến đấu đã thua rồi thì vẫn còn những đơn vị của quân lực ấy tiếp tục chiến đấu, thí dụ tại Xuân Lộc. Nhờ có những sự chiến đấu ấy mà người Mỹ và một số người Việt lựa chọn mới an toàn thoát đi được. Rốt cuộc, quân lực ấy đã tài giỏi hơn sự ước lượng của người ta. Phía mạnh hơn chưa chắc đã là phía tốt hơn”
4/ Tài liệu của ký giả người Pháp Jean Larteguy, đã chứng kiến những giờ phút cuối cùng ở Saigon ngày 29 và 30 tháng 4-75. Thứ Hai 28/4/75 Saigon sáng nay yên tĩnh. Các đơn vị của một lữ đoàn Dù chiếm đóng vị trí của họ trong thành phố, sau bức tường, trong những khu vườn. Họ không buồn rầu và không tuyệt vọng. Họ điều động như thể đang dự một một thao dượt. Đôi lúc họ còn cười với nhau và liệng cho nhau những chai Coca Cola. Họ không nuôi một ảo tưởng về số phận của họ, về kết quả của trận đánh tối hậu này. Nhưng tôi có cảm tưởng là họ nhất định chiến đấu tới cùng, và sẽ tự chôn mình trong những đổ nát của Saigon. “Và những binh sĩ tuyệt vời này vẫn còn có được các cấp chỉ huy ở bên họ. Một trong các cấp ấy là một đại tá. Tôi hỏi ông ta xem tình hình ra sao? Ông trả lời: “Chúng tôi sẽ chiến đấu, và chúng tôi sẽ là những người lính cuối cùng chiến đấu. Hãy nói cho mọi người biết rằng chúng tôi chết không phải vì Thiệu, vì Hương hay vì Minh.”
Sau khi Dương Văn Minh đã tuyên bố đầu hàng. Larteguy lại được chứng kiến tận mắt trận đánh cuối cùng của các đơn vị VNCH tại Saigon, và ghi lại như sau: “Gần Lăng Cha Cả, quân Dù đánh trận chót. Họ chiến đấu tới 11 giờ 30 trưa, cho tới khi các cấp chỉ huy của họ từ dinh Tổng Thống trở về sau cuộc gặp gỡ bi thảm với tướng Minh. Các sĩ quan này khuyên họ nên ngưng chiến đấu. Họ vừa hạ được 5 xe tăng T-54. Những xe ấy còn đang cháy ngùn ngụt. Một chiếc nổ tung vì đạn trong xe. Quân Dù không để lại trên trận địa một thứ gì, dầu là vũ khí, đồ trang bị, người bị thương hoặc người chết.” Larteguy cũng được thấy tận mắt các sinh viên trường Võ Bị Đà Lạt, lực lượng trừ bị chót của QLVNCH, tiến ra trận địa. “…Và trong những bộ đồng phục mới, giầy chùi xi bóng láng, các sinh viên anh dũng của Trường Võ Bị Đà Lạt đã đi vào chỗ chết. Họ ra đi thật hào hùng, đi như diễn binh, chỉ thiếu có cái mũ diễn hành và đôi bao tay trắng.”
Một đồng nghiệp của Larteguy là Raoul Coutard đã thu được cảnh xuất quân bi tráng ngay vào máy quay phim và cố nén xúc động để hỏi các sinh viên sĩ quan: “Các anh có biết là sắp bị giết chết không?” Một thiếu úy trả lời: “Chúng tôi biết chứ!” Vì sao? – Tại vì chúng tôi không chấp nhận Chủ Nghĩa Cộng Sản! “…Các xe tăng đầu tiên của Cộng Sản vào Saigon từ phía đông, qua tỉnh lộ Thủ Đức và Biên Hòa…
Bộ binh thì tiến từ phía Bến Cát và Tây Ninh. Tuy vậy, bọn này chỉ tới được trung tâm Saigon vào lúc 5 giờ chiều.
Từ ngày hôm trước các đơn vị cộng quân này đã bị chận tại gần Hóc Môn, gần nơi có Trung Tâm Huấn Luyện Nhảy Dù do
Lữ Đoàn 4 của Sư Đoàn Dù trấn giữ dưới sự chỉ huy của đại tá Vinh, sĩ quan to con, mặt phong trần, nhất định bất chấp lệnh ngưng bắn. Các đơn vị Cộng quân bị thiệt hại nhiều. Sau đó chúng còn phải giao tranh 2 lần trên đường phố Saigon. Một lần trước trụ sở Cảnh sát Công Lộ, nơi đây chừng 100 cảnh sát viên chiến đấu oanh liệt trong hơn một giờ, trước khi bị xe tăng Cộng Sản đề bẹp. Lần thứ hai ở ngã tư Hồng Thập Tự và Lê Văn Duyệt, là nơi chỉ có 4 người lính Dù võ trang đại liên và Bazzoka mà chiến đấu được trong 50 phút. Đến khi hết đạn, họ đi ra ngoài, nắm vai nhau, lập thành vòng tròn rồi cho nổ một tràng lựu đạn tự sát. “Đến chiều tối 400 chiến sĩ Mũ Đỏ (Dù) được gom từ trận Hốc Môn và từ phi trường, tụ lại quanh đại tá Vinh, và còn chiến đấu gần chợ chính và các nơi có ruộng lúa của tỉnh Chợ Lớn. Đến 10 giờ đêm, đại tá Vinh cho lệnh các binh sĩ chia thành toán nhỏ, lợi dụng bóng đem để rút về đồng bằng…” Pierre Darcourt cho biết đại tá Vinh đã ở lại vị trí và tự sát.-->>
                                                                                                                                                                             http://nguyentran.org/HT/Hinh2/VN-qmok.jpg

Việt Nam Quê Mẹ Oan Khiên - chuyện đọc


( Không biết tác giả)
(*) Thơ Thanh Nam

--
Bạn nhận được thư này vì bạn đã đăng ký vào nhóm Google Groups "NHOM TU HAI".
Để hủy đăng ký khỏi nhóm này và ngừng nhận email từ nhóm, hãy gửi email đến hoiquantuhai+unsubscribe@googlegroups.com.
Để đăng lên nhóm này, hãy gửi email đến hoiquantuhai@googlegroups.com.
Để xem cuộc thảo luận này trên web, hãy truy cập https://groups.google.com/d/msgid/hoiquantuhai/001601d4e8be%242815e1e0%247841a5a0%24%40gmail.com.
Để có thêm tùy chọn, hãy truy cập https://groups.google.com/d/optout.
__._,_.___

Posted by: Hank Music 

Monday, April 1, 2019

ĐỂ NHỚ MỘT THỜI...: TOÁN QUỐC QUÂN KỲ TRƯỜNG BỘ BINH


NHỮNG AI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI
SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG

ĐỂ NHỚ MỘT THỜI...: TOÁN QUỐC QUÂN KỲ TRƯỜNG BỘ BINH
Image result for TOÁN QUỐC QUÂN KỲ TRƯỜNG BỘ BINH

Toán Quốc Quân Kỳ
-Viết để ghi nhớ về những ngày gian khổ trong quân trường Bộ Binh Thủ Đức
-Viết để tặng các bạn Thủ Quốc Quân Kỳ của Khóa 2/69 .
-Viết để hậu duệ VNCH biết khí phách và sinh hoạt của SVSQ Trường Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức
 Image result for TOÁN QUỐC QUÂN KỲ TRƯỜNG BỘ BINH
Khi bước vào quân trường, mỗi người chúng ta đều đã đặt cho mình một mục tiêu, một ước vọng phục vụ cho quê huơng cho đất nước .Có người thích đời hải hồ, biển khơi trùng dương nổi sóng với đàn Hải Âu bay lượn, ngắm bình minh trên biển nên chọn đi Hải Quân, có người thích bay bổng trên không gian như cánh chim trời, nhìn áng mây trời, vũ trụ bao la nên chọn đi Không Quân, Binh chủng Nhảy Dù, TQLC là niềm mơ ước của tuổi trẻ thích dấn thân, với màu áo hoa rừng làm say mê những tà áo trắng hoặc Thiết Giáp, Pháo Binh Bộ Binh, oai hùng trong màu áo xanh lá rừng .  Riêng tôi đã chọn trước cho mình là ao ước được phục vụ tại nơi mình sinh ra và lớn lên cho dù cho ở binh chủng nào cũng được . Chết đâu cũng chết, nhưng chết trên mảnh đất mình sinh ra có giá trị hơn. Chiến đấu cũng vậy, tại sao ta không chọn lựa chiến đấu trên chính quê hương mình khi ta có thể làm điều đó ? Chiến trường ở đâu mà không khốc liệt, bi thương . Những người từ địa phương khác họ cũng đổ nhiều máu tại mảnh đất này kia mà . Bởi thế tôi đã có ý nghĩ là nếu có thể được chọn, tôi sẽ chọn chiến đấu tại quê hương Bình Thuận mến yêu và nếu có thể tại nơi mình sinh ra và lớn lên càng tốt . Ước nguyện của tôi đã được đáp ứng, khi ngày ra trường tôi chọn về Tiểu Khu Bình Thuận.

Đời sống ở quân trường, lúc nào không gian khổ, nhưng sự rèn luyện trong những tháng trong quân trường, sẽ tôi luyện những thể chất yếu mềm thành những chiến binh quả cảm, thay đổi cả bản chất của một người .Thấy mấy thằng bạn rủ đăng lính lái tàu bay trực thăng khi bên Không Quân họ sang quân trường Quang Trung để tuyển, tôi cũng xin đi khám sức khỏe cho vui, nhưng chỉ với mục đích là có thì giờ được đi ra ngoài Sài Gòn rong chơi sau 3 tháng tập luyện gian khổ, chứ thực ra được nhận hay không cũng không thành vấn đề .
Sức khỏe thì rất tốt, nhưng không hiểu sao mắt có chút vấn đề nên không được nhận, tôi được trả về trường Bộ Binh Thủ Đức, phân phối cho về Tiểu Đoàn 3 khóa sinh thuộc đại dội 31, ở ngôi nhà ngói mặt tiền, lót gạch bông bóng loáng, sát với con đường chính chạy từ cổng trường Bộ Binh vào đến ngõ sau, nằm đối diện với BCH Liên Đoàn Khóa Sinh Trường BB/Thủ Đức . Ai ở đại đội kiểu mẫu này phải chịu nhiều gian khổ hơn, vì các phài đoàn thới thăm đều ghé lại, nên giường, tủ phải sạch bóng . Những đôi giày trận, cùng đi phép phải luôn bóng lộn ..Doanh trại phải sạch sẽ không chiếc lá rơi .....Đại đội này luôn được giao cho thành lập toán Thủ Quốc Quân Kỳ .

Nhờ vậy mà tôi có cơ duyên được chọn làm một trong chín người Thủ Quốc Quân Kỳ của Trường Bộ Binh Thủ Đức khóa 2/69 đó gồm 8 SVSQ chính và một dự bị, 2 thủ kỳ và 6 hầu tá kỳ, những người có tiêu chuẩn được chọn phải cao 1m75 trở lên và hình dạng dễ coi, đẹp trai, nhất là hai anh thủ Quốc Kỳ và Quân Kỳ phải to con có sức khỏe để có thể chịu nổi sức nặng của quân kỳ khi chào. Ai được chọn vào toán này cũng cảm thấy rất vinh dự. Ngoài việc phải học các môn như các bạn SVSQ đồng ngũ, toán chúng tôi còn được huấn luyện đặc biệt về cơ bản thao diễn trong toán Quốc Quân Kỳ, để làm lễ khi mãn khóa và các cuộc lễ khác ....
Người được giao huấn luyện toán chúng tôi là Đại Úy Nguyễn Văn Cừ tốt nghiệp sĩ quan Võ Bị Đà Lạt, một người giỏi cơ bản thao diễn nhưng rất khó tính, ông ta là Đại Đội Trưởng Khóa Sinh của Đại Đội khác trong Tiểu Đoàn 3 Khóa Sinh của chúng tôi. Đáng lý ra nhân tuyển thích hợp nhất là SVSQ thuộc đại đội ông ta chỉ huy thì tốt hơn, nhưng theo lệ thì Đại Đội 31 phải nhận trách nhiệm này, thành ra chúng tôi như con ghẻ, bị cự lia chia vì những lý do không đâu .
Chúng tôi ít phải đi trực canh gác vòng đai của trường, vì hàng đêm phải lên Đại Giảng Đường để tập luyện cơ bản thao diễn cho toán Thủ Quốc Quân Kỳ . Theo tôi biết, quân trường rất coi trọng toán Quốc Quân Kỳ này vì nó là bộ mặt của khóa sinh, khi ra làm lễ, nhất là Lễ Mãn Khóa không được quyền có một sơ xuất nhỏ nào, vì họ nghĩ sẽ ảnh hưởng tới tính mạng của những sĩ quan cùng khóa khi ra trường 

Cũng nhờ sự luyện tập chuyên cần và anh trưởng toán SVSQ Thủ Quốc Quân Kỳ của toán rất tháo vát nên anh em chúng tôi đã luyện tập nhuần nhuyễn, cây súng Garrant M1 nặng trĩu giờ trở nên nhẹ hều trên đôi tay. Cái khó khăn, lo lắng nhất là luyện tập cơ bản thao diễn tiết mục múa súng cho buổi trình diễn văn nghệ nhân ngày Lễ Tốt Nghiệp của khóa. Chúng tôi phải mất ròng rã một tháng trời để luyện tập ngày đêm mới có thể gọi là tạm được, nhưng trong lòng vẫn hồi hộp lo sợ vì nếu sơ xuất sẽ gây tai nạn vì lần này đầu súng có gắn lưỡi lê loại dài mạ kền sáng loáng, và với tâm lý thật hồi hộp khi trình diễn trước đám đông, với động tác khó quay súng hoặc quăng súng lên cao, chuyền súng cho nhau, trong khi bàn tay mang găng trắng rất trơn. Nhưng may mắn tiết mục trình diễn múa súng theo điệu nhạc của bản cầu sông Kwai danh tiếng cũng thành công tốt đep .
Đêm Chiêu Hồn Tử Sĩ :
Sân Vũ Đình Trường hôm nay sao vắng lặng, hai hàng phi lao dọc theo sân ngã nghiêng theo chiều gió, tiếng gió vi vu quét qua ngọn cây như hồn ai than oán . Bầu trời đen kịt những đám mây, nhưng tôi nghe đâu đây những bước chân rầm rập kiêu hùng đang vọng về của những vong linh chiến binh sĩ quan đàn anh tìm về trường xưa .

Trung Nghĩa Đài hôm nay được thắp sáng bởi 12 ngọn đuốc do 12 SVSQ sắp hàng chữ V giơ cao trong tư thế luôn đứng nghiêm, một toán khác sẵn sàng thay thế khi ngọn đuốc sắp tàn. Ngọn đuốc thiêng sẽ được thắp sáng suốt đêm. Tổ Quốc Ghi Ơn chữ vàng in trên nền máu của ba sọc đỏ quốc kỳ, lập lòe dưới ánh lửa. Không khí như chững lại, mây đen vần vũ trên bầu trời Vũ Đình Trường như gọi hồn ai, cảm giác lành lạnh len nhẹ vào cơ thể của mỗi người, lửa đuốc thiêng bập bùng cháy soi rõ hàng chữ Cư An Tư Nguy trên Trung Nghĩa Đài. 

Các anh yên lòng an nghĩ, đàn em sẽ nối bước chân các huynh trưởng diệt thù, bảo vệ non sông, quyết không làm ô danh người Sĩ Quan Trường Bộ Binh Thủ Đức . Ngày mai này trên chiến trận sẽ làm rạng danh tên tuổi của trường, xông pha giết giặc quyết không lùi bước, dầu cho thây có ngã nơi sa trường, vẫn giữ lòng son sắt. Hồn thiêng của tử sĩ hãy về đây chứng kiến lời thề. Tôi nghe đâu đây từng tiếng rì rào ....như hơi thở nhẹ len vào hồn ai.

Hồi kèn của của toán quân nhạc hùng tráng vang lên trong đêm vắng dưới ánh đuốc bập bùng khi Chỉ Huy Trưởng Trường Bộ Binh Trung Tướng Phạm Quốc Thuần viếng Trung Nghĩa Đài để làm lễ .
Sĩ Quan Nghi Lễ hô to :
-Trung Tướng Phạm Quốc Thuần, Chỉ Huy Trưởng Trường Bộ Binh đến .
- Vào hàng ! Phắc !
-Toán Quốc Quân Kỳ! Và tất cả SVSQ có mặt tại Trung Nghĩa Đài chuẩn bị :
-Thao diễn nghỉ.....Nghiêm....súng chào bắt !
Quân Kỳ được hạ xuống chào vị Chỉ Huy Trưởng.
Trung Tướng Chỉ Huy Trưởng duyệt hàng quân và dừng lại trước Trung Nghĩa Đài giơ tay chào .
Hai SVSQ mang một vòng hoa đến và vị Chỉ Huy Trưởng kính cẩn dâng lên tưởng niệm các anh linh .
-Quốc Quân Kỳ ! Súng Chào bắt !
-Quốc Ca Việt Nam Cộng Hòa.
-Một phút mặc niệm để tưởng nhớ đến những anh linh đã bỏ mình vì tổ quốc VNCH.
Tiếng kèn hiệu vang lên giai điệu chiêu hốn tử sĩ, phút mặc niệm bắt đầu . Không gian như ngừng lại, mọi cảm xúc dâng tràn, các anh linh về đây chứng dám cho khóa đàn em, hôm này là ngày cuối cùng, ngày mai đây sẽ đi về mọi miền đất nước, nhận nhiệm vụ mới, để nối bước cha anh diệt thù .
  
Tiếng kèn chiêu hồn trầm lặng vang lên như oán than trong não nùng. “Đêm khuya âm u, ai khóc than trong gió đàn. Hồn ai đang thổn thức trên sông ? Hồn quân Nam đang khóc non sông. Sát khí ngất đất bao lớp thây muôn bóng huyền. Không gian như lắng nghe bao oan hồn.”

Xa xa, ánh hỏa châu bùng sáng chập chớn qua làn mây đen, tiếng đại bác từ xa vang vọng về . Những oan hồn từ Đồng Xoài, Bình Giả, Tân Cảnh, Pleime, rừng U Minh Hạ ...có lẽ đang quy tụ về đây.
Tiếng của vị Sĩ Quan Nghi lễ vang lên :
-Sinh Viên Sĩ Quan !
Những tiếng long trời đáp lại trong tĩnh mịch, trước lễ đài :
-Sẵn sàng!
Mai này những người Sĩ quan  trẻ sẽ thật sự ra chiến trường để bảo vệ tổ quốc, sẵn sàng đi khắp mọi miền quê hương, với trái tim son sắt, bầu nhiệt huyết, đem chí trai tang bồng hồ thỉ. Tiếp tục nối bước bản hùng ca mà cha anh đã gầy dựng. Đi đi ta hiến thân dưới cờ, lá cờ tổ quốc phần phật theo gió như chấp nhận lời nguyền, tiếng ai đó như vang vọng đâu đây . 

-Buổi lễ chấm dứt, Trung Tướng Chỉ Huy Trưởng rời vị trí hành lễ .
-Nghiêm !!!!Súng chào ! bắt
-Thao diễn ! Nghỉ !
-Toán Quốc Quân Kỳ ! Giá súng !

Súng được giá trước Trung Nghĩa Đài, và lá quốc kỳ cùng quân kỳ rủ mình trên giá cờ . Đuốc vẫn tiếp tục cháy sáng cho tới bình minh hôm sau . Một trung đội SVSQ ở lại tiếp tục canh giữ ngọn lửa thiêng ...Lửa bập bùng cháy, cháy mãi trong tim ta .....Tổ Quốc-Danh Dự-Trách Nhiệm xin tạc mãi bên lòng, quyết không làm ô nhục những người huynh trưởng đã hy sinh vì tổ quốc, danh tiếng của trường Bộ Binh Thủ Đức . Dù mai này, có phiêu bạt nơi đâu, vẫn nhớ về Trung Nghĩa Đài, Vũ Đình Trường, hồn thiêng còn phảng phất .......

Ngày ra trường ....


Ánh sáng ban mai rực rỡ của tháng chín, đồi Tăng Nhơn Phú nhuộm cả ánh vàng, chóp hàng cây Phi Lao cổ thụ sáng lung linh, bầu trời không một áng mây, mới 8 giờ sáng mà tất cả SVSQ gồm 2500 người đã sẵn sàng, tất cả súng sính trong bộ đồ vàng Đại Lễ tuyện đẹp, cầu vai tua vàng, dây biểu chương, đai đỏ thắt ngang lưng, đôi giày đen bóng loáng. Trên những cái đầu hớt ngắn chễm chệ chiếc Casquest, trông nét mặt ai cũng hân hoan, rạng rỡ ...lát nữa đây sẽ chính thức là những sĩ quan VNCH, trả lại quân trường chó khóa đàn em, chấm dứt những ngày gian khổ. Chấp nhận bước ra chiến trường đối mặt với quân thù .

Ngoài đường từng đại đội khóa sinh đàn em đang đều nhịp hát khúc quan hành : “Đi là đi chiến đấu, đi là đi chiến thắng ....” Thao trường đổ mồ hôi, chiến trường bớt đổ máu ...tiếng chân rầm rập ngoài kia đang thôi thúc ....trái tim mỗi người .
Gần 9 giờ sáng, toàn bộ 2500 Sinh Viên Sĩ Quan của khóa 2/69 đã tập họp đầy đủ tại Vũ Đình Trường đầy đủ, cho ngày ra trường trọng đại . Hàng phi lao im lìm như buồn bả vì sắp đưa tiễn người ra đi . Trên lễ đài đã có đông quan khách, đa số là thân nhân của các SVSQ đến tham dự buổi lễ ra trường của con em mình . Những tà áo dài đủ màu tăng thêm vẽ đẹp của Vũ Đình Trường hôm nay . Đứng trên đài cao, quan khách ngắm nhìn hàng quân với đồng phục đại lễ thẳng tắp ...Toán Quốc Quân Kỳ đã chuẩn bị sẵn sàng cho ngày trọng đại này .

Chín giờ sáng, giờ khai mạc cho ngày Lễ Mãn Khóa 2/69 Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức đã đến . Tiếng của Sĩ Quan Nghi lễ vang lên :
-Đã đến giờ hành lễ, mời tất cả quan khách đứng lên đón chào Trung Tướng Phạm Quốc Thuẩn, Chỉ Huy Trưởng Trường Bộ Binh Thủ Đức đến, Tất cả SVSQ chuẩn bị .
-SVSQ ! Nghiêm !  
-Toán Quốc Quân Kỳ tiến ra vị trí hành lễ
-Khai quân hiệu, đón chào Chỉ Huy Trưởng Trường Bộ Binh Thủ Đức Trung Tướng  Phạm Quốc Thuần
-Ban quân nhạc trỗi nhạc quân hiệu dành cho cấp tướng .
-Súng Chào ! Bắt
-Trung Tướng Chỉ Huy Trưởng duyệt hàng quân
Ban quân nhạc cử bài hành khúc .
Duyệt hàng quân xong, Trung Tướng chỉ Huy Trưởng trở về lễ đài
-Tất cả nghiêm chỉnh làm lễ chào quốc kỳ VNCH
-Nghiêm ! Quốc ca VNCH
-Tiếng kèn của Ban Quân Nhạc cử bài Quốc Ca VNCH 
Này Công dân ơi, quốc gia đến ngày giải phóng, đồng lòng cùng đi hy sinh tiếc gì thân sống .. Vì tương lai quốc dân cùng xông pha khói tên..Bài quốc ca vang lên như thúc dục mọi người tiến lên phía trước .
-Lễ chào cờ VNCH chấm dứt.
-Thao diễn nghỉ !
-Diễn từ của Trung Tướng Phạm Quốc Thuần, Chỉ Huy Trưởng Trường Bộ Binh Thủ Đức .
Tổ quốc VNCH đang cần đến những người trai hào hùng như các anh ....Đồng bào ngoài kia đang cần sự bảo vệ của những chiến sĩ can trường biết hy vì tổ quốc ...Các chiến hữu ngoài biên cương đang chờ đón các anh, những Tân Sĩ Quan, những người trai hùng để cùng xông pha giết giặc, bảo vệ non sông . Đất nước đang cần bàn tay các anh xây dựng ....Thà gục ngã trên chiến trường để danh thơm ngàn đời chứ không lùi trước giặc ...
Các anh đã sẵn sàng chưa ?
-Tiếng gầm thét vang vọng không trung trong khí thế hào hùng 
-Sẵn sàng !!!!

Thao diễn nghỉ của toán quốc quân kỳ là trong tư thế đứng nghiêm, súng trên vai, cờ vẫn giương cao . Mặc dầu đã luyện tập công phu với 9 tháng quân trường, biến người thư sinh trở thành dày dạn, chân cứng đá mềm, nhưng toán Quốc Quân Kỳ cũng đã bắt đầu thấm mệt, đôi chân tê rần mất cảm giác vì không cử động, lại đứng thế ngiêm trong cơn nắng khô khốc, nhưng với tinh thần sắt thép, tất cả đều vượt qua, giữ vững Quốc Quân kỳ trang nghiêm trước lễ đài . Cuối cùng diễn từ của vị chỉ huy trưởng cũng chấm dứt. Sau đó là diễn văn ngắn gọn của đại diện khóa sinh và những người có trách nhiện trong ban giáo huấn.
Tiếng người điều hành buổi lễ vang lên :
-“Quỳ xuống các sinh viên sĩ quan”
Hàng ngàn người lặng lẽ quỳ xuống. Chân trái chống góc vuông. Đầu gối phải rướm máu sân Vũ Đình Trường vừa được trải thêm đá cuội sắc nhọn như đo lòng chịu đựng của các tân sĩ quan. Quỳ để nhận cấp bậc và trách nhiệm lên vai. Quỳ để thử thách, những ngày tới sẽ là những cơn bão tố.
Tiếng của Sĩ Quan Điều Hành buổi lễ :
-Nón !
-Xuống
Tay trái giơ lên tháo nón đưa vào ngực ôm trọn sao cho mũ song song với mặt đất, động tác thật đề nhanh gọn, nhuần nhuyễn trong thật đẹp .
-Kính mời Trung Tướng Chỉ Huy Trưởng gắn lon chuẫn úy cho SVSQ thủ khoa.
Vị Chỉ Huy Trưởng Trường Bộ Binh bước xuống lễ đài gắn cấp chuẩn úy cho SVSQ thủ khoa xong .
-Kính mời quan khách trên lễ đài gắn lon chuẩn úy cho các SVSQ đại diện của các Đại Đội khóa sinh .
Lễ Gắn lon hoàn tất .
-Các SVSQ thay nhau gắn lon chuẩn úy cho các bạn trong đại đội mình. Gắn lon hoàn tất, mọi khuôn mặt hướng về lễ đài .
Tiếng sĩ quan điều hành :
-Nón ! 
-Lên !
-Đứng lên hỡi các Tân Sĩ Quan.
Vị Tân Sĩ Quan Thủ Khoa khóa Quyết Thắng đứng đầu hàng quân tuốt kiếm đưa thẳng lên trời, với ý niệm noi gương cha anh thề xông pha nơi trận tiền giết giặc, với khí thế hiên ngang . Thét lên lời thề cùng sông núi :
-Chúng tôi những Tân Sĩ Quan khóa Quyết Thắng, xin thề :
-Thề rằng luôn trung thành với tổ quốc Việt Nam tự do .
-Đồng loạt cánh cánh tay vung lên đáp trả :
-Xin thề .
-Thề rằng quyết tâm bảo vệ tổ quốc non sông trong mọi hoàn cảnh nào !
-Xin thề !
-Thề rằng chiến đấu dưới lá cờ tự do chiến đấu cho dân tộc trường tốn đến giọt máu cuối cùng .
-Xin thề !
Hồn thiêng sông núi chứng giám lời thề bất khuất của các Tân Sĩ Quan, không gian như lắng đọng, im phăng phắt, như có thể nghe được từng hơi thở hào hùng . Vinh dự thay cho những ai được nối tiếp khí thế hào hùng của cha anh bảo vệ tổ quốc . 
Bọn Cộng Sản Bắc Việt xâm lược, dưới sự chi viện của Nga Tàu, đang làm tên lính xung kích, muốn nhuộm đỏ quê hương ta . Vận mạng của đất nước giờ nằm trong tay lớp trẻ oai hùng này .
Tra kiếm vào võ, Vị Tân Sĩ Quan Thủ Khoa giương cung bắn bốn phương, tượng trưng cho chí nam nhi tang bồng hồ thỉ, xông pha khắp 4 phương trời không nhụt chí .
Tiếng gầm vang quyết chiến của 2500 tân sĩ quan vang động một góc trời . Những cánh tay vung lên, những khuôn mặt rắn rỏi chai sạm, cương quyết . Với ánh mắt ngời sáng long lanh .
-Quay mặt vào hàng quân, vị Sĩ Quan Thủ Khoa vung kiếm bạc ra lệnh :
-Tiểu Đoàn theo lệnh tôi, Nghiêm ! Bên Phải đằng trước bước !
Các khối rập ràng trong tiếng nhạc của khúc quân hành, dẫn đầu là toán Quốc Quân Kỳ, kế đến là Sĩ Quan thủ khoa, rập ràng bước chân đi diễn hành qua khán đài, với màn trình diễn cơ bản thao diễn thật đẹp mắt . Tất cả đội hình của 10 đại đội như những khối di động nhịp nhàng, cuối cùng cũng quay trở lại điểm đứng một cách điêu luyện chính xác .
Những tràng pháo tay vang dội từ lễ đài để tán thưởng
Tiếng người điều hành buổi lễ vang lên :
-Toán Quốc Quân Kỳ khóa kế tiếp tiến lên làm lễ bàn giao Quốc Quân Kỳ!
Tiếng kèn và trống nhịp điệu quân hành vang lên, toán Quốc Quân Kỳ vừa được toán đàn anh chúng tôi huấn luyện cấp tốc trong một tuần lễ từ phía sau hàng quân hùng dũng theo nhịp điệu tiến về lễ đài dừng lại trước toán Quốc Quân Kỳ .
-Lễ bàn giao Quốc Quân Kỳ cho khóa đàn em bắt đầu .
Tiếng nhạc hùng tráng vang lên và hai thủ Quốc Quân Kỳ tiến lên nhận 2 lá cờ Quốc kỳ và Quân kỳ . Lui về hàng .
-Lễ bàn giao Quốc Quân Kỳ chấm dứt . Buổi lễ cho các Tân Sĩ Quan khóa 2/69 đến đây chấm dứt .
Nghiêm ! Chào! 
-Trung Tướng Chỉ Huy Trưởng và quan khách rời vị trí hành lễ .
Vị Chỉ Huy Trưởng Trường Bộ Binh rời lễ đài trong điệu nhạc quân hành . Các thân nhân từ trên lễ đài tràn xuống chúc mừng con em, người yêu của mình, không khí náo nhiệt vui tươi cả Vũ Đình Trường .

-Này bao hùng binh tiến lên....Bờ cõi vang lừng câu quyết chiến....Bước oai nghiêm theo tiếng súng đi tung hoành....Khúc nhạc hùng tráng vang lên trong lúc Trung tướng Chỉ Huy Trưởng Phạm Quốc Thuần đi qua toán Quốc Quân Kỳ.
Buổi lễ Mãn Khóa cho khóa 2/69 chấm dứt, nhưng dư âm còn vang vọng mãi đâu đây .


__._,_.___

Posted by: Batkhuat nguyen 

Featured Post

BẠN TÔI: ĐẠI ÚY TRẦN QUANG HIỆP

 https://www.facebook.com/groups/160591528349491/permalink/723350692073569/ https://www.youtube.com/watch?v=oqhFQFR2-JM Chuyện Xứ Xã Nghĩa r...

Popular Posts

Popular Posts

My Blog List