THAN ÔI! HAI CHỮ NHÂN
QUYỀN
Tôn Nữ Hoàng Hoa
Bài viết này được viết ra trên nỗi ngậm ngùi của một người Việt tỵ
nạn cs tại hải ngoại. Nỗi ngậm ngùi qua thị giác hồi tưởng từ ngày phải bỏ nước
ra đi.
Nỗi ngậm ngùi này không những chỉ riêng cho một mình tôi mà chung
cho gần 90 triệu ngừơi dân tại VN cùng triệu triệu dân đang sống dứơi sự
chà đạp nhân quyền của các quốc gia độc tài khác.
Trong tuần qua Việt Cộng và Trung Cộng đã được chấp nhận là những
thành viên trong Hội Đồng Liên Hiệp Quốc về Nhân Quyền, bất chấp mọi sự chỉ
trích khắt khe của các quốc gia khác về sự vi phạm nhân quyền khủng khiếp của
hai quốc gia này .
Sự chấp nhận VN là thành viên của Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc về
Nhân Quyền chẳng khác nào tổ chức này đang thay đổi bộ khoát y bằng máu của con
ngừơi, trên một cơ thể mà từ lâu đã có hằng triệu triệu con dân trong các quốc
gia độc tài thi hành một bạo sách đàn áp vô nhân đạo, đã nhìn vào tổ chức này
như một kỳ vọng bảo vệ quyền làm ngừơi của họ.
Sự chấp này của Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc về Nhân Quyền như một
thông điệp để nhắn nhủ cho những ai đang đấu tranh nhân quyền cần phải suy nghĩ
lại Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc về Nhân Quyền có phải là một cơ chế đáng tin
tưởng trên truyền thống bảo vệ quyền làm ngừơi nữa không?
Ông Hillel Neuer Giám Đốc Điều Hành tại cơ quan này đã cho biết
ngày Đại Hội Đồng LHQ về Nhân quyền chấp nhận cho VN là một thành viên của Hội
Đồng là một ngày ĐEN TỐI NHẤT CHO NHÂN QUYỀN .
Kể từ năm 2008 sau khi Cựu Tổng Thống George W Bush tiếp VC Nguyễn
Tấn Dũng tại White House và trong những vấn đề đàm đạo thì TT Bush cũng đã quan
tâm rất nhiều về sự vi phạm nhân quyền tại VN. VC Nguyễn Tấn Dũng cũng đã cam
kết là vấn đề nhân quyền tại VN đã cải tiến và sẽ cải tiến sâu rộng hơn.
Nhưng sau năm 2008 VC đã bắt giam một số lượng ngày càng tăng của
những ai bất đồng chính kiến, các blogger, và các nhà lãnh đạo tôn giáo. Mỗi
năm những sự bắt bớ đàn áp mỗi ngày một tăng và cho đến nay năm 2013 thì tổng
số bắt bớ giam cầm những nhà đấu tranh cho tự do dân chủ và nhân quyền tại VN
đã vượt qua tổng số vào các năm 2011, 2012 .
Đến tháng 6/2013 khi Tổng Thống Obama tiếp kiến Chủ Tịch Nhà Nứơc
VC Trương Tấn Sang . Trong số các vấn đề bàn thảo với VC Trương Tấn Sang, Tổng
Thống Obama cũng co bàn qua vấn đề nhân quyền tại VN trong khi những vấn đề
then chốt Tái Quân Bình tại Vùng Đông Nam Á được đặt trọng hơn trên mối
quan tâm về nhân quyền tại VN của White House
Người ta tự hỏi khi vấn đề Thương mãi và Tái Quân Bình tại Vùng
Đông Nam Á đang là một chính sách của TT Obama thì làm thế nào mà TT Obama có
thể thúc đẩy những tên độc tài gạo cội như VC Trương Tấn Sang trước vấn
đề cải tiến nhân quyền ở VN nhường bứơc cho những kế hoạch then chốt tái quân
bình tại vùng Thái Bình Dương?
Một điễm đau lòng và hoạt kê khác là trong khi các tổ chức bảo Vệ
Nhân Quyền trên thế giới đều lên tiếng phản đối mạnh mẽ sự chấp nhận cho csVN
là một thành viên trong Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc về Nhân Quyền vì Việt Nam
đã có hằng triệu hồ sơ vi phạm nhân phẫm của con người một cách khủng khiếp ,
đánh dấu bằng những sự đàn áp dã man cho những công dân yêu nước thiết tha
kêu gọi Nhà Nước xin đừng bách hại con dân, tôn trọng nhân phẫm con người và
bảo tồn đất tổ. Trước những tấm lòng yêu nước thiết tha với sự tồn vong của
tiền đồ dân tộc thì đảng csVN lại đối phó những tấm lòng yêu nước của con dân
VN bằng hệ thống đàn áp tra tấn đánh đập tinh vi và giam giữ họ trên một hệ
thống pháp lý không đạt được một tiêu chuẩn nào của luật pháp Quốc Tế
trên tiêu chuẩn bảo vệ quyền làm người
Tệ hơn nữa, sự đàn áp bất đồng chính kiến chỉ là một khía cạnh của
vấn đề ngụy biện. Trong khi đó csVN lại lạm dụng sự bất đồng ý kiến đó để tra
tấn và giết người của cảnh sát, tịch thu đất không theo đúng thủ tục và bồi
thường, cùng những cuộc đàn áp tôn giáo.. Người lái xe tranh cãi với cảnh sát
bị đánh đập. Đất của nông dân bị đánh cắp từ bọn VC cũng bị đánh đập . Người có
đức tin vào tôn giáo cũng bị buộc phải từ bỏ nó. Tuy vậy nhiếu cuộc đấu tranh
cũng vẫn xảy ra cho dù biết rằng thịt da sẽ bị nát tan trước những đòn tra tấn
của đảng csVN.
Chính quyền Obama đã biết rất rõ các vấn đề vi phạm nhân quyền tại
VN và đã từng khẳng định trong những lần tiếp xúc với lãnh tụ cộng sản VN là
đảng csVN phải cải tiến vấn đề nhân quyền tại VN thì mới đạt được các các tiêu
chuẩn của sự đàm đạo trên các vấn đề khác mà csVN yêu cầu chính phủ Hoa Kỳ thi
hành.
Nhưng than ôi ! trước những trường hợp bất đồng chính kiến con dân
VN như Nguyễn văn Hải (Điếu Cày) Cù Huy Hà Vũ, Lê Quốc Quân VC đã qui chụp cho
những tội trạng vi phạm hình sự như Lê Quốc Quân thì thiếu thuế để ngụy biện
vấn đề vi phạm nhân quyền tại VN.
Tuy vậy TT Obama cũng đã từng đề cập đến những sự bắt bớ của VC đối
với những nhà bất đồng chính kiến trên cũng như nhạc sĩ Việt Khang trong những
bài diễn văn đọc trước công chúng. Ngay cả khi bỏ phiếu cho csVN là một thành
viên trong Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc về Nhân Quyền Hoa Kỳ cũng đã bỏ phiếu
bất tìn nhiệm. Ấy thế mà hung thần csVN vẫn chiếm giữ một ghế thành viên trong
Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc về Nhân Quyền.
Như vậy cho thấy cho dù chính quyền Hoa Kỳ ngay cả Tổng Thống Obama
có những ý kiến về vấn đề nhân quyền tại VN thì sự việc kêu gọi nâng cao nhân
quyền tại VN vẫn chưa đủ. Câu hỏi được đặt ra là chính phủ Hoa Kỳ có thực tâm
giúp đở con dân VN trong việc yêu cầu đảng csVN cải tiến nhân quyền tại VN hay
không? hay là Nhân Quyền đang là một món hàng đang được trả giá khi thì có
discount, khi thì on sale.
Nếu thực tâm Hoa Kỳ coi trọng vấn đề nhân quyền tại VN quan trọng
hơn vấn đề chính trị thì chính phủ Hoa Kỳ cần phải có những biện pháp mạnh gây
áp lực với VC trên những trường hợp vi phạm nhân quyền tại VN. Còn như cứ tiếp
tục hành động theo kiểu NATO (no action talk only) thì không có một tác dụng
nào đối với những con cáo già tàn ác của đảng csVN .
Trong khi đó, nhìn lại sự sinh hoạt của những tổ chức đảng phái
chính trị và ồn ào nhất là các tổ chức cộng đồng tại hải ngoại lại phải cúi đầu
ngậm ngùi thêm một lần nữa. Có bao nhiêu người Việt lưu vong xúc động trên cái
tin VC tên sát nhân khủng khiếp của thế kỷ lại là thành viên của Đại Hội Đồng
Liên Hiệp Quốc Về Nhân Quyền.
Có bao nhiêu dân tộc lưu vong khác trên mãnh đất hải ngoại đã có
rất nhiều thành tích lẫy lừng như cộng đồng ngừơi Nga trong việc phổ biến sự vi
phạm nhân quyền của nứơc Nga bằng 8 thứ tiếng khác nhau để thông tin, nhắc nhở,
kêu gọi thế giới chống lại bạo quyền tại Nga
Nhìn lại cộng đồng ta với những thành tích nghèo nàn ngoài một số
ngừơi bị mắc phải cái tật lừa dối thì những ngừơi Việt thầm lặng và sáng suốt
cũng như có lòng tự trọng tối thiểu khác cũng phải nhìn nhận sự uổng phí
của các sinh hoạt cộng đồng gần 40 năm qua cho đến hôm nay, trên những cái danh
mơ hồ lãnh tụ, đại diện đấu tranh bằng thông cáo, tuyên cáo, hãnh diện đánh bóng về sự đi đến các cửa công
quyền của chính quyền, Liên Hiệp Quốc đã làm cho vai trò cộng đồng càng ngày
càng lu mờ, chỉ chờ ngày mất hút trên bầu trời vũ trụ.
Quan niệm cho rằng có số đông là có thể làm đại diện hay là làm
được việc trong khi đó lịch sử chống Cộng trên thế giới đã cho thấy một mình
nhà văn Nga ông Vladimir Bukousky đã liên kết với các nhà lưu vong khác ở Âu
Châu đã thành lập một Mặt Trận Giãi Phóng Quốc Tế nhằm đánh vào thành trì của
cộng sản Quốc tế.
Lại nữa những thành tích rực rỡ nhất trong cuộc sinh hoạt cộng đồng
là đã biến hai chữ này thành sự sinh hoạt của phe nhóm và trên mặt trận đấu
tranh họ thường tự khoe là đã vận động được chính quyền nhưng họ đã không kiễm
chứng sự tác dụng của các thành tích mà họ tự khoe khoang đã đi về đâu để hôm
nay hai chữ "NHÂN QUYỀN" đã phải nhường bước trước hai chữ "CHÍNH
TRỊ" của chính quyền mà họ tự khoe là đã vận động được
Thứ hai những cái bát nháo tranh nhau làm đại diện qua những đòn
đánh phá bôi bẩn lẫn nhau đã làm người dân trở thành những khán giả mỗi ngày
mỗi đông trước sân khấu của võ đài.
Tuy nhiên còn nước còn tát. Chúng ta những ngừơi Việt QG trung kiên
không có hình thức lăng ba vi bộ qua những sáo ngữ nhập nhằng trên lằn ranh
Quôc/Cộng. Không mập mờ lạm dụng chiêu bài nhân quyền qua Thỉnh Nguyện Thư để
cuối cùng trở thành sự trình diện của những người trẻ lãnh tụ cho tập thể tỵ
nạn tại Hải Ngoại như đã xảy ra .
Chúng ta cần phải thanh lọc những thành phần lăng ba vi bộ khi đang
sống trong một tập thể có tính chất chính trị (tỵ nạn cộng sản) mà lại tuyên bố
KHÔNG LÀM CHÍNH TRỊ thì nên yêu cầu họ RA KHỎI HÀNG NGŨ để sự kết hợp có tính
chất chung trên cùng một nguyện vọng giãi thể chế độ cộng sản tại VN.
Trên phương diện đó chúng ta cần phổ biến rộng rãi và rầm rộ những
vi phạm nhân quyền của csVN bằng tất cả các ngôn ngữ trên khắp thế giới mà
ngừơi Việt tỵ nạn cs đang định cư. Trong trường hợp này chúng ta rất cần sự
tham gia của giới trẻ trên sự liên kết để phát triễn một phong trào hổ trợ cho
những đồng bào ta trong công cuộc đấu tranh chống cs tại quê nhà.
Sự hiện diện của VC tại Đại Hội Đồng LHQ về nhân quyền đã cho thấy
sự đấu tranh của chúng ta cũng chưa đủ. Vì thế tất cả những ngừơi trẻ trên thế
giới có những ngôn ngữ khác nhau cũng cần phải tham gia vào cuộc đấu tranh này.
Những sự vi phạm nhân quyền tại VN cần có dẫn chứng và được phổ biến bằng tất
cả ngoại ngữ của của các Quốc Gia định cư và sẽ phổ biến bằng sách như những
cộng động của các quốc gia khác đã đấu tranh và đã có thành quả.
Trên đây chỉ là ý kiến thô thiển của một người Việt tỵ nạn cs tại
Hoa kỳ đang ngậm ngùi trên hai chữ Nhân Quyền đã vỗ cánh ra đi, để lại một bầu
trời Chính Trị đỏ trong một buổi hoàng hôn của ngày, để chờ bóng tối đi lên ..
Tôn Nữ Hoàng Hoa
Ngày 22/11/2013