QUỐC HẬN 30 THÁNG 4

Image result for Tháng Tư năm 1975 -----

==== ====



Saturday, February 8, 2014

Tuyên bố chính thức về Kiểm điểm định kỳ phổ quát (UPR) của Việt Nam.





Thông cáo báo chí

Tuyên bố chính thức về Kiểm điểm định kỳ phổ quát (UPR) của Việt Nam.

Tuyên bố chính thức

Kiểm điểm định kỳ phổ quát (UPR) của Việt Nam
Phiên họp kiểm điểm định kỳ thứ 18
Lời phát biểu của Peter Mulrean
Đại diện lâm thời, Phái bộ Hoa Kỳ
5 tháng 2 năm 2014


Hoa Kỳ cảm ơn đoàn Việt Nam về bài thuyết trình của đoàn.

Chúng tôi hoan nghênh việc Việt Nam ký Công ước Chống Tra tấn, tiến bộ về bảo vệ quyền của người đồng tính/song tính/chuyển giới, và số lượng đăng ký nhà thờ tăng lên.

Tuy nhiên, Việt Nam vẫn sách nhiễu và bắt giữ những người thực hiện các quyền hạn và các quyền tự do phổ quát, như tự do ngôn luận và lập hội. Việt Nam cũng hạn chế tự do tôn giáo, và việc sách nhiễu các nhà thờ không đăng ký vẫn diễn ra.

Chúng tôi quan ngại về sự hạn chế đối với việc thành lập nghiệp đoàn độc lập, về việc sử dụng lao động trẻ em và lao động cưỡng bức, và việc chính phủ sử dụng lao động bắt buộc.

Chúng tôi cũng thất vọng về việc Việt Nam ngăn cản xã hội dân sự tham gia vào toàn bộ quá trình UPR.

Chúng tôi đề xuất với Việt Nam:
  1. Sửa đổi luật an ninh quốc gia mơ hồ được sử dụng để đàn áp các quyền phổ quát, và thả vô điều kiện tất cả các tù nhân chính trị, như Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ, Lê Quốc Quân, Điếu Cày và Trần Huỳnh Duy Thức;
  2. Bảo vệ các quyền của người lao động được quốc tế công nhận và tăng cường thực thi luật cấm lao động cưỡng bức; và
  3. Nhanh chóng phê chuẩn và thực thi Công ước Chống Tra tấn
(Hết tuyên bố)

Press Release

Official Statement on the Universal Periodic Review of Vietnam

Official Statement

UPR of Vietnam
18th Session of the Universal Periodic Review
Delivered by Peter Mulrean
Chargé d’Affaires, a.i., U.S. Mission
February 5, 2014


The United States thanks the Vietnamese delegation for its presentation.

We welcome Vietnam’s signing of the Convention Against Torture, progress on protecting the rights of LGBT persons, and increasing church registrations.

However, Vietnam still harasses and detains those who exercise universal rights and freedoms, such as the freedom of expression and association.  Vietnam also restricts religious freedom and harassment of unregistered churches continues.

We are concerned with restrictions on the formation of independent trade unions, the use of child and forced labor, and the government’s use of compulsory labor.

We are also disappointed that Vietnam has prevented civil society from taking part in the broader UPR process.

We recommend Vietnam:
  1. Revise vague national security laws that are used to suppress universal rights, and unconditionally release all political prisoners, such as Dr. Cu Huy Ha Vu, Le Quoc Quan, Dieu Cay, and Tran Huynh Duy Thuc;
  2. Protect internationally recognized workers’ rights and enforce laws prohibiting forced labor; and
  3. Quickly ratify and implement the Convention Against Torture

PHÓNG SỰ ĐẶC BIỆT TỪ GENEVA

Thông Tin Đức Quốc - 08.02.2014
altPHÓNG SỰ ĐẶC BIỆT TỪ GENEVA: Hội Thảo UPR rọi đèn vào tình trạng nhân quyền ở VN
Với sự phối hợp tổ chức của nhiều tổ chức như Hội Văn Bút Quốc Tế, Phóng Viên Không Biên Giới, UN Watch, Lawyers for Lawyers, Media Legal Defence Initiative, Article 19, Ủy Ban Việt Nam - Thụy Sĩ, Đảng Việt Tân, Human Rights For Vietnam PAC, buổi Hội Thảo nhân quyền bên lề UPR đã được diễn ra với sự tham dự của gần 150 người bao gồm các tổ chức nhân quyền quốc tế và Việt Nam, cùng phái bộ các nước thành viên Liên Hịêp Quốc. Mời quý vị xem những ghi nhận của chúng tôi về buổi Hội Thảo này.
Nguồn: Saigon Broadcasting Television Network (SBTN)
alt
Hội thảo về nhân quyền Việt Nam trước UPR 2014




Thành quả của Chúng Ta trong UPR


Vũ Đông Hà (Danlambao) - Con đường còn rất dài. Gian nan chờ trước mặt. Nhưng chúng ta sẽ cùng nhau bước với một nụ cười trên môi. Hạnh phúc không chỉ tìm gặp ở điểm đến cuối đường mà hiện hữu ở từng bước chân đi. Viết ra những thành quả này của các bạn như là một đóa hoa nhiều sắc màu để gửi tặng các bạn, những người đã nhọc nhằn nhiều ngày, thao thức nhiều đêm để thực hiện những công việc mà cách đây vài năm đã chỉ là một giấc mơ trong mỗi chúng ta.

*

Thành quả của chúng ta là những tiếng nói đến từ Việt Nam, những chứng nhân, những nạn nhân cụ thể nhất của vi phạm nhân quyền, có mặt tại Brussels, tại Geneva.

Thành quả của chúng ta là mở ra một mặt trận Nhân Quyền song song với những mặt trận khác của nhiều người. Một trận chiến có kế hoạch, đơm mầm từ những kết hợp và tuyên bố của các Công Dân Tự Do, sang cuộc vận động 0258, đến sự ra mắt của Mạng Lưới Blogger Việt Nam, kéo đến kế hoạch UPR mà mỗi chiến thuật trong toàn bộ một chiến lược tổng thể đã gầy dựng nên tư thế, uy tín và hình ảnh những thanh niên thiếu nữ đang cầm cờ làm cuộc-cách-mạng-bước-ra-khỏi-sự-sợ-hãi bằng phương hướng công khai, minh bạch, trên con đường thằng tắp, đường đường chính chính.


Thành quả của chúng ta là lần đầu tiên những nhân viên Đại sứ quán, đại diện Liên Hiệp Quốc, các thành viên quốc gia của Cộng đồng chung Âu Châu, các Tổ chức Nhân quyền Quốc tế đã trang trọng ngồi xuống lắng nghe những công dân Việt Nam trình bày hiện trạng nhân quyền của Việt Nam. Những khuyến nghị của các nước Tây phương đặt ra với nhà nước Việt Nam tại Geneva là kết quả của nhiều người, nhiều tổ chức, từ trong ra ngoài, Việt Nam lẫn những người bạn ngoại quốc, trong đó một phần là kết quả của gần 20 cuộc tiếp xúc quốc tế của blogger Việt Nam tại Hà Nội, Sài Gòn, Bangkok, Washington DC, Brussels và Geneva, bắt đầu từ tháng 7 năm 2013 cho đến những ngày đầu tháng 2, 2014. 

Thành quả của chúng ta là đẩy mạnh một phương thức tranh đấu mới - tấn công mà không phải tấn công, lên án mà không phải lên án - và những nhà ngoại giao, những thành viên của các tổ chức nhân quyền đã và đang nhìn những người trẻ Việt Nam bằng con mắt đầy thích thú: những con người đang tập trung tranh đấu cho những điều tốt đẹp bằng hành động thay vì chỉ tập trung vào những cái xấu bằng lời oán than.

Thành quả của chúng ta là những công văn cấm xuất cảnh đối với các blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Đào Trang Loan, Nguyễn Hoàng Vi, Nguyễn Thảo Chi, Châu Văn Thi, là những lá thư của Ân Xá Quốc Tế mời các bạn đến Geneva, là hình ảnh và tin tức nhà báo độc lập Phạm Chí Dũng nằm trên bàn làm việc của những người sẽ vào ngồi lắng nghe đại diện nhà nước Việt Nam "bảo vệ hồ sơ nhân quyền" ở xứ sở mà đảng của họ độc quyền cai trị.

Thành quả của chúng ta là trong những kế hoạch có tính toán, mọi sự "thành" hay "sẽ không thành" đều mang đến những kết quả tích cực đã được dự phóng.

Thành quả của chúng ta là từng bước làm dày lớp áo giáp "không thể đụng được" - untouchable - mà chúng ta từng mong muốn và nhắm đến cho mỗi người.

Thành quả của chúng ta là mỗi người đều là hình ảnh của nhau, mỗi người đều là đại diện cho nhau. Sài Gòn, Nha Trang, Hà Nội, Bangkok, Manila, D.C., Brussels, Geneva... tất cả đều là chúng ta với cùng một khuôn mặt mang tên: Yêu Nước.

Thành quả của chúng ta là sự đồng lòng và gắn bó - kết quả của một tiến trình bắt tay nhau làm việc lâu dài của các nhóm trẻ mà trong những ngày đầu xuân năm nay, VOICE là đầu máy của toa xe tốc hành tiến về Geneva.

Con đường còn rất dài. Chông gai đang phục, đợi. Nhưng thành quả của chúng ta ngày hôm nay chắc chắn là một nấc thang đi lên cho những kết quả ngày mai. Như bản báo cáo UPR bắt đầu viết từ tháng 5, 2013. Như Lời Tuyên Bố 258 soạn thảo vào tháng 7 năm ngoái. Như những trao đổi sắp xếp cho gần 20 buổi sinh hoạt quốc tế ròng rã 6 tháng dài. Tất cả đã là những viên gạch lót đường cho hành trình Sài Gòn - Hà Nội - Washington DC - Brussels - Geveva vào mùa xuân 2014.

Con đường còn rất dài. Gian nan chờ trước mặt. Nhưng chúng ta sẽ cùng nhau bước với một nụ cười trên môi. Hạnh phúc không chỉ tìm gặp ở điểm đến cuối đường mà hiện hữu ở từng bước chân đi. Viết ra những thành quả này của các bạn như là một đóa hoa nhiều sắc màu để gửi tặng các bạn, những người đã nhọc nhằn nhiều ngày, thao thức nhiều đêm để thực hiện những công việc mà cách đây vài năm đã chỉ là một giấc mơ trong mỗi chúng ta.



Friday, February 7, 2014

Đi vào con đường cùng



Đi vào con đường cùng
Lữ Giang
Sau khi Trần Chung Ngọc qua đời, sachhiem.net đã phổ biến lời chia buồn của một số người thuộc “phe ta” như đồng chí Chế Trung Hiếu, Trần Tiên Long (Trần Văn Quý), Duyên Sinh, Trần Quang Diệu, Nguyễn Hữu Ba, Giác Hạnh, Cao Hữu Tâm, Hoàng Thục An, lelytran63@aol.com… Trong các lời chia buốn này, có một lời đọc lên nghe rất ngố nghênh, đó là lời chia buồn của một người tự xung là “Tôn Ông Gò Gấp” do bà Đỗ Thị Thuần phóng đi. Lời chia buồn này bị sachhiem.net “kiểm duyệt” mất một đoạn. Trong phần còn lại có những câu chính như sau:
Ông (Trần Chung Ngọc) để lại một tủ sách đồ sộ, đúng sự thật 100%, thuộc diện “Chứng Nhân Sự Thật về Tôn Giáo Vatican” cho hậu thế.
Cuối năm Tị, sang năm Ngọ - Tôn Ông Gò Vấp chia buồn cùng gia đình giáo sư Trần Chung Ngọc. Giáo sư Trần Chung Ngọc có công khai sơn phá thạch những điều tội lỗi của đám Công giáo Việt Nam... Tụi khốn chó ấy không thề nào biện minh, hay phản biện những gì mà Giáo sư Trần Chung Ngọc viết thành sách mà Giao Điểm ghi lại...
Tiếp theo, ngày 1.2.2014, bà Đỗ Thị Thuấn lại phóng lên một bài khác của Gò Vấp, đưa ra bìa sách của hai cuốn sách có tên là “Who wrote the Bible” (Ai viết Thánh Kinh) của Richard Elliot Friedman và “Who really Wrote the Bible?" (Ai thật sự viết Thánh Kinh) của hai tác giả Eyal Rav-Noy và Gil Weinreich mà nhóm Giao Điểm đã xử dụng để chống Thiên Chúa Giáo với lý luận rằng nếu hai cuốn sách này mà viết xạo ké “thì các tác giả ấy và các nhà xuất bản ấy sẽ bị thưa ra tòa, sẽ bị kết án ở tù hay bị đền tán gia bại sản liền hiểu chưa?” (!!!)
Đọc cách hành văn và lý luận của Gò Vấp, mọi người đã thấy rõ trình độ của người viết như thế nào. Thông thường, những chuyện vớ vẩn như thế này là những chuyện không đáng bàn, nhưng chúng tôi muốn nhân chuyện này cho độc giả thấy thêm tiến trình của luật nhân quả đang diễn biến trong khối Phật Giáo cực đoan như thế nào.
MA ĐƯA LỐI QUỶ ĐƯA ĐƯỜNG
Nhóm Giao Điểm được thành lập từ năm 1990 tại Orange County, cho xuất bản tờ Giao Điểm, đến năm 2001 bắt đầu xử dụng website giaodiem.com để phổ biến chủ trương hòa giải hòa hợp với Đảng CSVN, ca tụng Hồ Chí Minh và chống lại chủ trương chống cộng của người Việt hải ngoại, của Giáo Hội Ấn Quang, nhất là chống Thiên Chúa Giáo. Nhóm biên tập chính gồm có: Trần Chung Ngọc, Bùi Hồng Quang, Nguyễn Văn Hóa, Nguyễn Đắc Xuân, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Nguyên Nhuận (tức Hoàng Văn Giàu), Bùi Kha, Nguyên Kha, Trần Văn Kha, Nguyễn Mạnh Quang, Charlie Nguyễn, … Chủ bút của nhóm lúc đầu do Bùi Hồng Quang đứng tên, sau chuyển qua Nguyễn Văn Hóa. Vì một sự xích mích trong nội bộ, nhóm Trần Chung Ngọc đã tách ra khỏi nhóm Nguyễn Văn Hóa, thành lập website mới là sachhiem.net, nhưng đường lối không thay đổi.
Với Thiên Chúa Giáo, nhóm Giao Điểm khẳng định:
“Giao Điểm chỉ có một kẻ "thù" là những thế lực phi dân tộc và phản dân tộc (ý nói Thiên Chúa Giáo), và Giao Điểm chỉ có một con đường là phục vụ cho dân tộc dưới ánh sáng của lời Phật dạy.”
Còn với Giáo Hội Ấn Quang và các tổ chức chống cộng của người Việt hải ngoại thì sao? Trong bài “Vài nhận xét về vấn đề tranh đấu cho nhân quyền và tự do tôn giáo ở hải ngoại”, Trần Chung Ngọc đã nói rất rõ:
(1) Võ Văn Ái, Giám Đốc  Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế ở Paris đã nhận tiền của Mỹ làm tay sai, “ăn cơm chúa múa tối ngày”, giả mạo tài liệu của Đoàn Viết Hoạt và Hòa Thượng Quảng Độ để báo cáo láo về thành tích với chủ.
(2) Các tổ chức tranh đấu cho nhân quyền của người Việt ở hải ngoại hiện nay chưa biết gì về Việt Nam, thiếu đạo đức cá nhân và trình độ hiểu biềt, làm tay sai cho một thế lực hay tôn giáo ngoại bang.
Cao điểm của sự kết hợp giữa Giao Điểm với Đảng CSVN là vào cuối năm 2007, Bùi Hồng Quang đưa báo Giao Điểm về in trong nước, được Bộ Công An cấp giấy giới thiệu mang số 1020/A1(P4) ngày 20.12.2007, chứng nhận đây là tạp chí “phục vụ cho việc tuyên vận đường lối chính sách của Đảng và Nhà Nước ta.”
Ngày 20.9.2013, báo Nhân Dân của Đảng CSVN đăng bài “Tôn giáo chân chính đồng hành cùng dân tộc” của Trần Chung Ngọc lên án các đài phát thanh VOA, RFA, RFI và BBC tiếng Việt “gây bất ổn chính trị xã hội ở Việt Nam để người nước ngoài có cơ hội "thừa nước đục thả câu" và xác nhận: “Từ xưa tới nay Phật giáo ở Việt Nam luôn đồng hành cùng dân tộc … nhiều tu sĩ bỏ áo cà sa đi theo kháng chiến,… tăng cũng như tục, tham gia mặt trận Việt Minh, hay Ðảng Cộng sản, hay Mặt trận giải phóng miền Nam, hay phản chiến… (Hết chối được nên đành phải nhận!)
CHIẾN THUẬT CỦA GIAO ĐIỂM
Khi Gò Vấp, “Tôn Ông” của bà Thuấn cho rằng các bài trên sachhiem.net“một tủ sách đồ sộ, đúng sự thật 100%” của Trần Chung Ngọc, chúng ta thấy Gò Vấp chưa hề biết gì về phương pháp sử học và luật học, không phân biệt được sự khác biệt giữa Information (tin tức), Opinion (ý kiến), Document (tài liệu) Proof (dẫn chứng), Evidence (bằng chứng), Phản chứng (counter evidence)… Chỉ cần đọc qua Federal Rules of Evidence (Các Quy Luật Liên Bang về Bằng Chứng) cũng có thể thấy ngay sự ấu trĩ của người tự xưng là “Tôn Ông”.
Mở đầu “Lời nguyện đầu năm” chúng tôi có viết: “Giao Điểm là một nhóm biết rất ít về Thiên Chúa giáo nhưng thích phê  bình và xuyên tạc vì mặc cảm thua kém quá xa.” Đó không phải chỉ là quan điểm riêng của cá nhân chúng tôi, nhiều nhà nghiên cứu khác cũng đã thấy như vậy.
Tiền Sĩ Dương Ngọc Dũng, tốt nghiệp trường đại học Harvard, đang giảng dạy về Phật học tại các đại học ở Sài Gòn, sau khi đọc một số bài viết về Thiên Chúa Giáo và Phật Giáo trên Giao Điểm và Sách Hiếm, đã viết rất nhiều bài nói lên những ngu dốt của nhóm Giao Điềm về hai tôn giáo này. Những bài viết đó đã được in trong hai tập Nhận định về các trí thức Phật Giáo trong nhóm Giao Điểm Hoa Kỳ” Phê bình những luận điệu phản trí thức của Giao Điềm”. Ông đã đi đến kết luận "Ngoài quá nhiều sai lầm ấu trĩ đầy rẫy trong bài viết khi tác giả muốn khoe khoang trình độ ngoại ngữ, những nhận định thô thiển về tư tưởng Thiên Chúa Giáo, những thuyết minh hời hợt nông cạn về học thuyết Phật Giáo nói chung, bàn tán loạn xạ về A Lại Da Thức, trong khi tác giả không hề có một kiến thức nào về Duy Thức Học (Yogacara philosophy)…
Giáo sư Đỗ Mạnh Tri ở Pháp cũng đã viết cuốn “Ngón tay và mặt trăng. Nói với 18 tác giả Giao Điểm” để vạch trần những sai lầm nghiêm trọng của nhóm Giao Điểm về Thiên Chúa Giáo.
Dĩ nhiên, trước những phản chứng như vậy, Giao Điểm đã câm họng. Nhưng mục tiêu của Giao Điểm không phải là làm sáng tỏ bất cứ vấn đề gì. Chúng tôi đã nói nhiều lần, chiến thuật của nhóm Giao Điểm là đưa ra những vấn đề vớ vẩn để cho những người thiếu bản lãnh "tức khí" nhảy ra tranh luận. Khi tranh luận về vấn đề này chưa xong, chúng lại bày ra vấn đề khác, đưa "đối phương" vào "mê hồn trận," kéo dài trận chiến ra vô tận. Có những vấn để đã được trả lời dứt khoát rồi (như Dụ số 10) và chúng đã câm họng, nhưng lâu lâu chúng lại lôi ra!
BELIEF IS UNDISCUSSABLE
Đi tìm những tài liệu để tấn công Phật Giáo gióng như Giao Điểm đã làm khi chống Thiên Chúa Giáo không phải là chuyện khó khăn.
Trận chiến giữa Tiểu Thừa và  Đại Thừa đã kéo dài trên 20 thế kỷ. Tiểu Thừa luôn lên án Đại Thừa xử dụng kinh Bà La Môn làm kinh Phật, đẩy Đại Thừa ra khỏi Ấn Dộ, Sri Lanka, Miến Điện... Trưởng Lão Thích Thông Lạc đã đi giảng từ Nam ra Bắc trong suốt 20 năm, đến đâu ông cũng cũng chứng minh rằng Phật giáo Đại Thừa đã lấy tất cả các pháp của mọi tôn giáo và sự mê tín của con người làm giáo pháp của mình!
Dưới thời Lý – Trần, Phật Giáo trở thành quốc giáo, vua cấp độ diệp (chứng minh thư) cho các tăng sĩ, bỏ tiền ra xây chùa, cấp ruộng và nông nô cho chùa sinh sống… đã làm nền kinh tế quốc gia suy sụp, đến nỗi trong bài Ký Tháp Linh Tế, Trương Hán Siêu đã ghi: “Khi Phật tịch rồi, đời sau ít người tôn thờ giáo lý của Phật mà chỉ làm mê hoặc chúng sinh. Đất thiên hạ năm phần, chùa chiền chiếm một (thiên hạ ngũ phần, tăng sai cư kỳ nhất), làm cho hư nát đạo thường, hao phí tiền của; bọn sư sãi thì dông dài mà những người khờ khạo lại tin theo..”. Đến thời vua Quang Trung, khi phải chống lại quân Thanh nhưng thiếu tài nguyên, vua ra lệnh đập hết các chùa từ Huế ra bắc, chuông chùa và tượng Phật lấy đúc vũ khí hay nông cụ, bắt các sư sãi dưới 50 tuổi phải tòng quân hoặc đi lao dịch…
Cuốn “Châu Bản Triều Nguyễn” (dày 960 trang) cũng đã phô bày bộ mặt thật của Phật Giáo từ Gia Long đến Bảo Đại. Đó là những văn bản chính thức của nhà Nguyễn nói về Phật Giáo, không phài là những tạp thư. Những loại sách và tài liệu thuộc loại này nhiều lắm.
Nhưng điều quan trọng là chúng ta cần phân biệt giữa đạo Phật và những người theo đạo đó. Tổng Thống Đức Horst Koehler (2004 – 2010) đã nói “Trách nhiệm và sự tôn trọng người khác và niềm tin tôn giáo của họ cũng là một phần của tự do.”  (Responsibility and respect of others and their religious beliefs are also part of freedom).
Còn Jerd Guillaume-Sam lưu ý: Niềm tin là không thể tranh luận, vì mỗi con người đơn thuần và người khác có một độc quyền là tin cái gì họ muốn.” (Belief is undiscussable, as every single human being and other has a sole right to belief what he/she wants).
Vì thế, trong hơn 50 năm viết báo, chúng tôi chưa hề viết gì về đạo Phật, chúng tôi chỉ lên án những kẻ theo đuỗi các mục tiêu phiêu lưu, nấp dưới danh nghĩa của Phật Giáo để thực hiện tham vọng của mình, đưa đất nước và Phật Giáo vào những ngày đen tối.
ĐI VÀO CON ĐƯỜNG CÙNG
Nhận định về cuộc đời của Thúy Kiều, Tam Hợp đạo cô nói với vãi Giác Duyên:
Ma đưa lối, quỉ đưa đường,
 Lại tìm những chốn đoạn trường mà đi”.
Phật Giáo quan niệm ma và quỷ nói ở đây là vô minh. Trong 50 năm qua, chính vô minh đã khiến một số tăng sĩ Phật Giáo nuôi tham vọng cướp chính quyền để thành lập một chính phủ Phật Giáo do giáo quyền lãnh đạo. Như chúng tôi đã chứng minh nhiều lần, chính CIA là cơ quan khám phá ra tham vọng đó đầu tiên. Họ biến Phật Giáo thành một công cụ để lật đổ chế độ Ngô Đình Diệm, xài xong rồi bỏ. Phật Giáo đi theo Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, chiến thắng rồi bị Cộng Sản gọi là “Phật Giáo phản động” và đào thải, quay về với Mỹ lại bị Mỹ biến thành con bài thí. Nhưng còn nước còn tát:
(1) Nhóm Lê Mạnh Thát và Tuệ Sĩ, thường được gọi là nhóm Già Lam đã nghĩ ra kế “trá hàng”, thành lập nhóm Về Nguồn để sống chung với Cộng Sản. Nhưng sau khi xài Lê Mạnh Thát để tổ chức lễ Phật Đản LHQ năm 2008 xong, nhóm Già Lam bị giả tán, Thích Trí Quang bị đưa trở về chùa Từ Đàm ở Huế, Thích Tuệ Sĩ lên Lâm Đồng, còn Lê Mạnh Thát qua ở Trung Tâm Phật Giáo ở Phú Nhuận, đặt dưới quyền kiểm soát của Thích Trí Quảng.
(2) Thiền sư Nhất Hạnh nghĩ ra “diệu kế” khác là lãnh sứ mạng về thuyết phục Hòa Thượng Quảng Độ gia nhập Giáo Hội Nhà Nước để đổi lấy việc chính quyền cho lập tu viện Bát Nhã tại Lâm Đồng. Ông nghĩ rằng từ khởi điểm đó ông sẽ thực hiện “kế hoạch vết dầu loang”, đưa Pháp môn của ông ra cả nước. Việt Cộng biết rõ kế đó, nên dù sứ mạng của ông có thành hay không thành, xong việc là tống cổ ra. Ngày 31.12.2008, hơn 400 tăng sinh của ông đã phải ra đi.
(3) Trần Chung Ngọc đưa ra chủ trương “đồng hành với dân tộc” tức tình nguyện làm tay sai cho Cộng Sản và coi đó là một lối thoát. Nhưng khi Bộ Công An cho tiết lộ giấy phép cấp cho Bùi Hồng Quang in báo Giao Điểm, có nghĩa là Bộ này muốn nói Giao Điểm: “Đi chỗ khác chơi”.
Trong điện thư gởi lên diễn đàn ngày 31.1.2014, dưới đề mục “Món quà đầu năm cho những con chiên của Chúa” Trần Quang Diệu cho biết Nguyễn Hữu Ba đã nói:
“Nếu có chiến tranh xảy ra giữa người Công Giáo và Cộng Sản. Tôi sẽ đứng về phía Cộng Sản. Tại sao? Vì khi phải chọn lựa một trong hai cái xấu. Tôi phải chọn cái nào ít xấu hơn.”
Nhưng đó chỉ là mơ tưởng hão huyền. Thực tế cho thấy Hoa Kỳ, VNCH, CSVN và có thể nói, ngay cả các chế độ hậu cộng sản cũng không bao giờ dung nạp một tổ chức luôn có mưu đồ cướp chính quyền để thành lập một chính phủ do giáo quyền lãnh đạo.
Ngày 31.1.2014, báo Giác Ngộ online của Giáo Hội Phật Giáo Nhà Nước đã đưa lên tấm hình và bài viết cho thấy Thanh Minh Thiền Viện, trụ sở Viện Tăng Thống của Giáo Hội Ấn Quang ở Sài Gòn, đã được đặt trực thuộc Giáo Hội Nhà Nước. Luật nhân quả của đạo Phật đang tiếp tục diễn biến.
Ngày 6.2.2014
Lữ Giang


“MỪNG XUÂN”, CÓ “MỪNG ĐẢNG” HAY KHÔNG


“MỪNG XUÂN”, CÓ “MỪNG ĐẢNG” HAY KHÔNG

Lưu Hà Sĩ Tâm

Tiết xuân năm nay nhiều người thích, vì trời đất sáng sủa ấm áp, khiến cảnh xuân đẹp hơn cho thiên nhiên, người lớn đi lại chúc Tết và trẻ con đi chơi không bị trở ngại bởi mưa lạnh. Nhưng cũng có nhiều người muốn có thêm vài đợt mưa xuân nhỏ thôi, rét thêm chút thôi, để bên cạnh cảnh sắc thiên nhiên còn đậm đà thêm suy tư và tình người, làm đậm thơm hơn các món ăn ngày xuân truyền thống. Nông dân nhiều vùng nông thôn nghèo khó ở miền Bắc lặng lẽ mong tiết trời rét đậm, đơn giản là vì những năm rét đậm thì̃ được mùa. Những ai đã từng đón những cái Tết xa xứ, còn nhớ nguyên cảm giác đau đáu từng giờ, từng ngày, nhớ̀ gia đình, bạn bè vàquê hương xứ sở Việt Nam mình, rồi nhiều lúc tự để cho mình  chìm trong cảm giác cô đơn để̀i sau đó tìm đến nhau cùng chia sẻ vui buồn.
Nhờ́t đến mà người Việt Nam lúc này có khoảng thời giańt quý để quan tâm đến nhau, đến cộng đồng nhiều hơn.Điều đó làm dịu đi cái cảm giác rất buồn và cay đắng, kéo dài gần nửa thế kỷ qua, khi chúng ta chứng kiến sự vô cảm ngày càng gia tăng trong xạ̃i.
Có hiện tượng rất quen, nhưng ngày càng xa lạ với tình cảm của người dân. Ấy là từ trước Tết, trong khi dân chúng mi toan lo cho ngày Tết gia đình, thì khi ra đường bỗng thấy từ khi nào người ta trang trí đỏ lòe: bên cạnh các cờ̉ quốc, người tám san sát nối tiếp nhau một loại cờ mà không rõ nên gọi là loại cờ gì, những dãy dài các dải đỏ choét làm nền, bên trong không thấy sao, không thấy búa, không thấy liềm, không thấy khuôn mặt vị lãnh tụ nào của tổ chức tiền phong nào… Thì ra ai cũng nhn thấy, cảnh quan chúng ta được trang trí theo kiểu ngày càng giống kiểu trang hoàng của hai anh bạn Trung Quốc và Triều Tiên.
Người dân mấy chục năm qua được Đảng nâng cao “dân trí” rằng, màu đỏ tượng trưng cho cách mạng giải phóng người nghèo, màu đỏ tượng trưng cho máu đổ từ sự hy sinh gian khổ để giành chiến thắng. Vì thế mà màu đỏ là màu cờ̉ quốc hiện nay,̣t nước đang xây dựng CNXH.
Nhưng đông đảo người dân ngày càng vô cảm với kiểu trang hoàng nơi công cộng theo kiểu này. Dùng kiểu cờ này, treo san sát nhựy, không những phản cảm mà́n kém tiền của dân rất phi lý.
Màu đỏ của máu chỉ có ý nghĩa khi tiến hành cuộc đấu tranh theo hướng dùng bạo lực mà thôi.  Với mục tiêu xây dựnǵt kỳ xạ̃i tốt đẹp kiểu nào, kể cả xạ̃i XHCN mà Đảng CSVN muốn xây dựng, mà thường trực “đấu tranh”, mà thường trực “bạo lực” trên cơ sở máu đổ, thì chỉ có thể đẩy đất nước đến lạc hậu, dân tộc ngày càng khổ đau.
Nhiều người nhận thấy, kiểu cờ đỏ không có ngôi sao vàng ở giữa được treo san sát để tạo cảm giác đó là cờ Đảng. Nếúm cờ Đảng thật nhựy thì sẽ bị phản đối kịch liệt của dân chúng. Đảng chỉ muốn tạo cảm giác đó là cờ Đảng, tạo cảm giác toàn dân hân hoan “Mừng Đảng” khi “Mừng xuân”. Sự trơ trn của Đảng đã chuyển thành câu chuyện hài của nhân dân.
Đã qua rất lâu rồi những năm tháng mà Đảng làm cho dân lầm tưởng, rằng xuân về với cái Tết no đủ, hạnh phúc là do Đảng mang lại. Trái lại, gần 40 năm qua, Đảng hiện nguyên hình là̉ chức tìm kiếm lợi quyền trên đầu trên cổ nhân dân, bất chấp lợi quyền của nhân dân.
Những ai là vộ̀p với việc kỷ niệm ngày thành lập Đảng 3/2?Đó là những người được hưởng lợi từ Đảng, nên chấp nhận làm con rối cho Đảng. Họ kín đáo, lặng lẽ thực hiện những việc Đảng giao (đi cắm cờ, giăng biểu ngữ, phát phóng thanh, viết bài ca ngợi…) đệ̉p công với Đảng. Các lãnh đạo các cơ sở Đảng (chi ủy viên, đảng ủy viên…) từ thấp đến cao thì lo tìm kiếm cợi nhắc đến hay tuyên truyền cho ngày này, để cơ sở Đảng của họ̀i sẽ được thành tích “trong sạch – vững mạnh”.
Nhưng dù họ làm những gì và nói những gì̀ ngày này, người dân không quan tâm. Hầu hết người dân không cần biết đến ngày sinh của Đảng là ngày 3/2. Những người dân biết về ngày này, không ai muốn nhắc đến nó. Hầu hết đảng viên trong Đảng cũng cảm thấy trơ trẽn khi nhắc đến ngày 3/2 trong câu chuyện đời thường, vì thế họ tránh nhắc đến.
“Mừng Đảng” ư, khi xuân Giáp Ngọ này là xuân đầu tiên mà cái gông Hiến Pháp 1992 được gia cố thành cái gông Hiến Pháp 2013, tiếp tục xiết trên đầu lên cổ nhân dân. Câu chuyện hài này rất đặc trưng ở Việt Nam ta. Vì thế, sự vô cảm của người dân mà chúng ta nói đến trên đây, trước hết là sự vô cảm đối với Đảng.
̣t dân tộc vô cảm với lực lượng lãnh đạo mình là dân tộc đang bất hạnh. Và đó là́u hiệu của một nguy cơ quá lớn đối thể chế đang không muốn thay đổi gì, chỉ vì lợi ích của kẻ̀m quyền.
Cho dù bĩ cực đến mấy, sức sống dân tộc Việt Nam vẫn rất tiềm ẩn, thể hiện đơn giản từ tình cảm mừng xuân mới về với thiên nhiên đang trở mình, và tình yêu thương nhau trỗi dậy.
Thái Bình, 5 Tết Giáp Ngọ
L.H.S.T.
Tác gi gi trc tiếp cho BVN



Featured Post

BẠN TÔI: ĐẠI ÚY TRẦN QUANG HIỆP

 https://www.facebook.com/groups/160591528349491/permalink/723350692073569/ https://www.youtube.com/watch?v=oqhFQFR2-JM Chuyện Xứ Xã Nghĩa r...

Popular Posts

Popular Posts

My Blog List