QUỐC HẬN 30 THÁNG 4

Image result for Tháng Tư năm 1975 -----

==== ====



Saturday, July 20, 2013

NHỮNG KẺ ĂN MỪNG VIỆC GIẾT THÍCH QUẢNG ĐỨC - (TRẦN MINH)


To: UBTTTADCSVN . <
Sent: Friday, June 14, 2013 5:06 PM
Subject: Fwd:
NHỮNG KẺ ĂN MỪNG VIỆC GIẾT THÍCH QUẢNG ĐỨC - (TRẦN MINH)
 

 

 

Chẳng ai khác chính là Việt Cộng và Phật Giáo

 

Việt Nam Thống Nhất.

======/\======


Quảng Đức "Tự thiêu"?

Trần Minh

 

Nói gì thì nói, không ai có thể phủ nhận được rằng thủ phạm trực tiếp đốt sống ông Lâm Văn Tức/Thích Quảng Đức chính là Thích Trí Quang và PGVNTN, chỉ đạo là Hà Nội, lãnh đạo tối cao của các tăng sĩ đảng viên như Thích Trí Quang, Võ Đình Cường, Thích Minh Châu, Thích Thiện Hoa, Thích Thiện Siêu…

Điều ngu xuẩn đáng nói ở đây là, đã là thủ phạm, thì thay vì phải dấu biệt như mèo dấu chất phế thải mới phải, thì 2 thủ phạm này lại vừa hát vừa tự… vỗ tay khen hay! Cụ thể là cả hai đã trong uống ngoài xoa, cùng hành quân tổ chức ăn mừng 50 năm cái chết của ông Lâm văn Tức! Cùng lạy ông tôi ở bụi này nhưng cứ tưởng không ai biết cái mặt nạ của họ.


Sự thật việc giết người này của PGVNTN và CS Hà Nội chẳng có gì mới mẽ mà đã bị Liên Hiệp Quốc phanh phui cách đây 50 năm, chỉ 5 tháng sau cái chết của ông Thích Quảng Đức. Thế nhưng PGVNTN vẫn tỉnh bơ hô hoán rằng VNCH đàn áp Phật giáo, như thể mọi người Miền Nam đã đui và điếc hết vậy. Bằng một báo cáo rất chi tiết, trong đó Liên Hiệp Quốc đã chính thức xác nhận rằng “không tìm thấy bằng chứng nào cho thấy chính phủ của TT Ngô Đình Diệm kỳ thị hay đàn áp Phật Giáo”, và đã hết sức ngợi khen chính phủ Đệ Nhất Cộng Hòa đã tạo mọi điều kiện giúp cho phái đoàn có thể phỏng vấn bất cứ kẻ nào tố giác chính phủ đàn áp Phật Giáo, trừ Thích Trí Quang đang trốn trong tòa Đại Sứ Hoa Kỳ. Sự thật hai năm rõ mười là vậy, thế nhưng tổ chức PGVNTN vẫn cứ mặt dày như thể trên đời này không hề tồn tại cái báo cáo của Liên Hiệp Quốc vậy. Vì thế, có lẽ sẽ không quá lời khi nhận định rằng PGVNTN là một tổ chức rất vô liêm sĩ. Không vô liêm sĩ sao được khi suốt 50 năm nay họ vẫn lải nhải Tổng Thống Ngô Đình Diệm kỳ thị đàn áp Phật Giáo, trong khi đó Tổng Thống đã hết lòng phát triển Phật Giáo. Con số hơn 2 ngàn ngôi chùa mới mọc lên dưới sự lãnh đạo của ông và không một ai bị cấm đi chùa đi tu cả, thì sao gọi là đàn áp Phật giáo? Vụ khủng bố tại Đài Phát Thanh Huế là Chính Phủ Cộng Hòa ném chất nổ bách hại Phật giáo? Đó là đàn áp Phật giáo của Cộng Hòa hay Cộng Sản?


Chính phủ yêu cầu cờ quốc gia phải được treo cao hơn cờ tôn giáo đó là đàn áp Phật Giáo? Trong khi thực tế thì hoàn toàn không có một sắc lệnh nào cấm treo cờ Phật Giáo cả, nhưng một số tín đồ dốt nát cứ tin việc hô hoán là chính phủ cấm treo cờ của Thích Trí Quang. Rồi năm này đến năm khác, cái đám ngu dốt và đám chủ mưu PGVNTN cứ lải nhải một điệp khúc Tổng Thống Ngô Đình Diệm cấm treo cờ Phật Giáo, mặc dù chẳng có cha căng chú kiết nào thấy được cái sắc lệnh này nó tròn hay nó méo cả! Vì sao? Vì cái sắc lệnh đó là cái sắc lệnh ma của Thích Trí Quang và Việt Cộng thì làm sao mà thấy được?

Trong lúc đó, xin hỏi chùa Vĩnh Nghiêm đất do ai tặng nếu không phải là Tổng Thống Ngô Đình Diệm? Tiền bạc trùng tu chùa Xá Lợi từ đâu nếu không phải từ chính phủ Ngô Đình Diệm, tiền bạc trùng tu chùa Từ Đàm từ đâu nếu không từ ông Ngô Đình Cẩn và chính phủ Ngô Đình Diệm?




Vì vậy, thật là một sự khinh bỉ cho những kẻ mang tiếng tu hành nhưng vẫn cứ tiếp tục mặt dày vu khống cho những người thánh thiện như Tổng Thống Ngô Đình Diệm, ông bà Cố Vấn Ngô Đình Nhu, và ông Ngô Đình Cẩn kỳ thị đàn áp bọn họ, mà đàn áp bọn họ chính là đàn áp Phật giáo vậy! Thật quá thể!

Không thể chứng minh mình bị đàn áp nên... đổ hô Phật bị đàn áp! Phật bị “đàn áp” vì Phật không thể nói. Phật không thể nói nên PGVNTN muốn nói gì thì nói. Phật không thể nói nhưng Phật đã trừng trị đám mượn danh Phật để làm điều độc ác, đó chính là luật nhân quả mà PGVNTN đang chịu ngày hôm nay!

Chao ôi! Còn đâu một thuở lên đường xuống đường oanh liệt trực diện đối đầu với chính phủ VNCH, còn đâu cuộc cách mạng đem Phật xuống đường, đốt sống người rồi gọi đó là cúng dường hy sinh cho Phật!


Quảng Độ (ảnh trái), hiện nay đang là "Tăng Thống thứ 5" của GHPGVNTN tay cầm micro biểu tình chính phủ năm 1963 - Nguồn ảnh: Queme.net

 

Chao ôi! 1963-1966 “cuộc cách mạng không tiền khoáng hậu trong lịch sử Phật Giáo Việt Nam” nhằm tấn công lại “sự tấn công hung hãn của các ý thức hệ ngoại lai làm tha hóa xã hội và con người”! (Thích Quảng Độ, queme.net 2011) thời oanh liệt lên đường xuống đường làm cho VNCH khiếp vía nay còn đâu!

 

Năm nay, ngày 11 tháng 6 năm 2013, cùng với Việt Cộng trong nước, PGVNTN lại tiếp tục sự vô liêm sỉ thâm căn cố đế của mình, kỷ niệm 50 năm ngày phát động chiến dịch đốt người hàng loạt có một không hai trong lịch sử Phật giáo Việt Nam, được đánh dấu ồn ào bởi cái chết của nạn nhân đầu tiên Lâm Văn Tức/Thích Quảng Đức. Việt Cộng kỷ niệm cái chết Thích Quảng Đức vì cần phải bôi nhọ chế độ Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Hòa, điều này có thể hiểu được, vì chúng là đảng phái chính trị. Còn PGVNTN, một tổ chức tu hành, lại kỷ niệm cái chết do chính tay mình giết,thế thì đi tu cái kiểu gì đây? Kiểu quỷ sứ dưới địa ngục, kiểu xã hội chủ nghĩa hay kiểu Bác Hồ trong chùa Bình Dương?

 


 

Điều này đồng nghĩa rằng PGVNTN đã hãnh diện việc giết người của mình, đồng nghĩa với việc quảng cáo rằng đi tu vẫn có thể sát sanh! Quảng cáo rằng đi tu vẫn có thể làm chính trị! Quảng cáo rằng đi tu là tha hồ vọng ngữ! Quảng cáo rằng việc ganh ghét đạo công giáo là một trong những cách xiển dương đạo Phật! Quảng cáo rằng Pháp Lý PGVNTN còn thì Phật Việt mới còn, pháp lý PGVNTN mà mất đi thì văn hóa Việt sẽ bị suy vi! (Thích Quảng Độ). Thiết nghĩ, những việc và những lời nói như vậy mà cũng dám nói dám làm thì có thể nói rằng, trên đời này quả chỉ có hai, khó có thể có ba, loại người vô liêm sĩ một cách kỳ lạ, đó là Việt Cộng và PGVNTN.

 

Tại sao lại chỉ có Việt Cộng và PGVNTN có việc vô liêm sĩ lạ lùng như vậy? Vì Việt Cộng và PGVNTN rất giống nhau ở hai điểm lịch sử, một là Việt Cộng giết hơn 7 ngàn đồng bào vô tội Miền Nam tết Mậu Thân mà vẫn tỉnh bơ tổ chức ăn mừng 40 năm chiến thắng Mậu Thân, hai là PGVNTN giết ông Thích Quảng Đức, giết Thích Thanh Tuệ, giết Thích Tiêu Diêu, giết Thích Chơn Thể và giết rất nhiều các sư sãi khác, mà vẫn tỉnh bơ ăn mừng 50 năm ngày thiêu sống Thích Quảng Đức! Như vậy Việt Cộng và PGVNTN không giống nhau thì họ khác nhau chổ nào?

Ai cũng biết tỏng màn kịch cả vú lấp miệng em mà Việt Cộng và PGVNTN đang diểu dở. Nhưng chúng cứ diễn vì khán giả ngu thời nào cũng có. Người ngu thời nào cũng có nhưng lịch sử thì chẳng bao giờ ngu mà trái lại lại rất sáng suốt. Do đó mà những kẻ vô luân như Việt Cộng và PGVNTN cứ tưởng bở học thói Goebbels và Chí Phèo, đó là “thủ phạm lại vinh danh việc giết người”. Thôi Trữ giết vua là Thôi Trữ giết vua, Việt Cộng giết người là Việt Cộng giết người, PGVNTN nướng sư và nướng tín đồ là PGVNTN nướng sư và nướng tín đồ! Bà Ngô Đình Nhu nói không sai!

Cộng Sản là một đảng chính trị và chính quyền đẻ ra bởi súng, nên việc giết người của chúng là điều không làm ai ngạc nhiên. Tuy nhiên, tu hành mà giết người để làm chính trị đó mới là chuyện xưa nay hiếm. Hoạt động chính trị của PGVNTN rõ như ban ngày. Đơn cử, chế độ Đệ Nhất Cộng Hòa sụp đổ cũng chưa thỏa dạ, mà chế độ Đệ Nhị Cộng Hòa cũng phải theo chân Tổng Thống Ngô Đình Diệm thì mới xong! Cái khẩu hiệu “Diệm mà không Diệm” là chiến lược mà PGVNTN dùng để đạp đổ nền Đệ Nhị Cộng Hòa làm sao PGVNTN có thể chối được? Diệm chết rồi nhưng ngay cả cái đám giết Diệm dùm cho PGVNTN cũng là bọn “Diệm mà không Diệm” tuốt. Vì vậy, PGVNTN đã sử dụng Phật làm vũ khí xuống đường chống quân đội chống cảnh sát đệ nhị Cộng Hòa, đem bàn thờ Phật xuống đường, ngăn sông cấm chợ, chiếm các tỉnh miền Trung, và cướp đài phát thanh chính phủ biến nó thành đài “cứu nguy Phật giáo”. Suốt mấy tháng trời Miền Trung được lãnh đạo bởi Thích Trí Quang và PGVNTN, nhân dân hạnh phúc biết bao! Chợ khỏi họp, trường khỏi mở, cả ngày ra ngắm Phật ngoài đường là đủ, kẻ nào lạng quạng đòi PGVNTN tránh đường để đi thì kẻ đó không toàn mạng!

Chuyện như vậy xảy ra ba năm sau ngày Tổng Thống Ngô Đình Diệm được PGVNTN hoan hỉ báo tử, tức là vào năm 1966, 1967, thế thì ai đàn áp ai? Chính phủ TT Ngô Đình Diệm đàn áp Phật giáo? hay chính phủ Đệ Nhị Cộng Hòa đàn áp Phật giáo? hay PGVNTN đàn áp cả hai nền đệ nhất và đệ nhị cộng hòa? Câu trả lời một đứa con nít cũng biết! Đó là, chỉ khi nào đảng PGVNTN lên làm vua Miền Nam, giống như ĐCSVN đang làm vua Việt Nam bây giờ, thì lúc đó mới không còn “đàn áp” Phật giáo!

Thích Huyền Quang đã chẳng bảo sao: “Giáo hội luôn luôn bị những thế lực chính trị thời đại đánh phá suốt 300 năm cận đại!”

Đó là những gì Đệ Tứ Tăng Thống của PGVNTN đã viết, bút tích ghi lại được đăng trong Huyền Quang Kỷ Yếu, trang 173, xuất bản năm 2008 tại chùa Pháp Luân Houston, Texas.

 

Thích Hộ Giác chẳng đã thề chiến đấu với chính phủ VNCH đến hơi thở cuối cùng đó sao?

 

Trở lại vụ giết ông Thích Quảng Đức của PGVNTN để đánh giá đức hạnh của PGVNTN. Lúc nào dành mình là đại diện chân truyền của Phật Giáo Việt Nam có từ đời Đinh Lê Lý Trần, nhưng có lẽ chưa có “Phật Giáo Việt Nam” nào lại chữi rủa và vu khống cả tam đại chính quyền Việt Nam như PGVNTN! Từ chính quyền Đệ Nhất đến Đệ Nhị Cộng Hòa, đến cả đời vua Lê Chúa Trịnh chúa Nguyễn nhà Nguyễn! Cả Thiên Chúa Giáo cũng bị chữi đổng! Hãy đọc bút tích của Đệ Tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang PGVNTN như sau:

“Ở miền Nam, ông Diệm tìm đủ cách dẹp Phật giáo, dành địa bàn cho Thiên Chúa Giáo. Một chế độ giáo trị và gia đình trị, độc tài chuyên chế. Nhưng đã không thành công biến miền Nam thành quốc gia Thiên Chúa giáo như tại Philippines ở phía đông Việt Nam. Vì vậy sau 9 năm ngự trị đất nước chẳng phát triển được bao nhiêu...” (Huyền Quang Kỷ Yếu tr. 40).


“Sau khi chế độ nhà Ngô sụp đổ, nhưng một chế độ Diệm không Diệm vẫn tiếp tục cai trị từ năm 1963 đến 1975” (Huyền Quang Kỷ Yếu tr. 41)


Có nghĩa là những nô tài của PGVNTN như Dương Văn Minh, Nguyễn Khánh, Phan Khắc Sửu, và Phan Huy Quát đều vẫn không làm hài lòng Phật Giáo, vì vậy chúng vẫn thuộc loại “Diệm mà không Diệm”! Ngay cả tổ tiên chúng ta cũng thế, cũng chẳng hơn gì bọn “Diệm mà không Diệm”. Hãy nghe lại lời PGVNTN tuyên truyền:

 

“Giáo hội luôn luôn bị những thế lực chính trị thời đại đánh phá suốt 300 năm cận đại” (Thích Huyền Quang, Kỷ Yếu, tr. 173, 2008).


Huyền Quang ("Tăng Thống thứ 4" của GHPGVNTN) với Tướng CA cộng sản Lê văn Hưởng (ảnh trái) và với Phan văn Khải, Thủ Tướng CHXHCNVN (ảnh phải)

Trong khi đó thì sự thật thế nào? Lịch sử ghi nhận rằng cách đây 300 năm, khoảng từ thời chúa Nguyễn Hoàng, đến đời các vua nhà Nguyễn, thì các chúa và vua nhà Nguyễn là những người hết sức mộ đạo Phật. Thí dụ chùa Linh Mụ là do chúa Nguyễn Hoàng xây dựng, các đời chúa Nguyễn khác tiếp tục tu bổ sửa sang đúc chuông và tạo mọi điều kiện để phát triển đạo Phật. Sách nào cũng ghi nhận rằng các chúa Nguyễn là người mộ đạo Phật. Cũng phần vì tinh thần mộ đạo Phật này mà vua Minh Mạng và Tự Đức là những vị vua cấm đạo và giết hại dân chúng theo đạo công giáo một cách dã man. Bên cạnh việc giết và cấm đạo, các ông còn ngăn chận ảnh hưởng đạo Công giáo bằng cách khuyếch trương đạo Phật. Đó là những gì sách sử ghi nhận.

 

Do vậy, có thể nói rằng, khi chửi bới cả một giai đoạn lịch sử cách đây đến 300 năm cũng đánh phá Phật Giáo, thì rõ ràng tổ chức PGVNTN là một tập thể hết sức trơ tráo, lợi dụng lòng tôn kính Phật của dân chúng để vu khống, chửi bới, vô lễ với tiền nhân, và hoạt động chính trị với tham vọng làm chủ chính quyền Miền Nam. Tham vọng chính trị của tổ chức PGVNTN không phải chỉ ở Miền Nam, mà ngay đến hôm nay, từ Việt Nam cho rằng đang bị quản chế, ông Thích Quảng Độ còn viết thư cho Tổng Thống Hoa Kỳ rằng Phật giáo của ông ta có khả năng ổn định vùng Châu Á Thái Bình Dương và ngay cả “beyond”! Hôm nay từ trong chùa Thanh Minh tuyên bố bị quản thúc mà còn mơ tưởng như thế, thì việc lịch sử kết luận rằng PGVNTN muốn Miền Nam đặt dưới sự khống chế của thần quyền PGVNTN có gì lạ có gì sai? Và phải nói rằng, tham vọng của PGVNTN có thua gì tham vọng của đồng chí Mao Trạch Đông? “Chúng ta phải giành cho được Đông Nam Á, gồm cả miền Nam Việt Nam, Thailand, Miến Điện, Malaysia, Singapore... Một vùng như Đông Nam Á rất giàu, ở đấy có nhiều khoáng sản, xứng đáng với sự tốn kém cần thiết để chiếm lấy” (Mao Trạch Đông).


Vì sao mà một tổ chức tôn giáo lại xây dựng tiếng tăm trên sự nói láo, ghen ghét, đố kỵ, tham vọng chính trị và đốt sống người như vậy? Xin thưa, vì cha đẻ của tổ chức PGVNTN không ai khác chính là Thích Trí Quang và Hồ Chí Minh. Hãy đọc bút tích của chính Thích Trí Quang dưới đây:

 

“Mùa hè 2489 (1945), sau khi làm lễ tốt nghiệp, tôi về Phổ minh thì đến Vu lan xảy ra Cách mạng tháng tám. Giao thừa vía đức Di lạc năm sau, bính tuất 2490 (1946) ngài Hồng tuyên tổ chức truyền thọ Tỳ kheo giới và đắc pháp cho tôi với hiệu Thiền minh. Mùa xuân năm ấy, lần đầu tiên, tôi thảo đề án thống nhất Phật giáo VN, kèm theo 1 hiến chương cũng được dự thảo, gửi đến Chủ tịch Hồ Chí Minh qua đường bưu điện… Khi ra Quán sứ, việc đầu tiên là thầy Tố liên cho tôi biết Chủ tịch Hồ Chí Minh có mời thầy và trao đề án nói trên. Nhưng lúc bấy giờ đang tiến hành thành lập Phật học viện nên chưa ai có thì giờ và cơ hội làm gì về đề án đó”.


Hãy theo dõi tiếp cái “đề án” của Hồ Chí Minh như sau:

“Năm sau nữa, kỷ sửu 2493 (1949), lần đầu tiên có quyết định Tăng sĩ đảm nhận Tổng trị sự hội Phật học, thầy Đôn hậu hội trưởng, tôi phó. Cuối năm ấy, lần đầu tiên tôi vào sài gòn, ăn Tết canh dần 2494 (1950) tại đây. Dịp này cũng làm được vài việc: chung sức vận động hợp nhất 3 Phật học đường Liên hải, Mai sơn và Ứng quang (sau đổi Ấn quang), thành lập Phật học viện Nam Việt, lại chung sức vận động thành lập hội Phật học Nam Việt. Rồi về Huế, làm chủ bút tạp chí Viên âm tái bản. Cuối năm ấy bắt đầu vận động thống nhất Phật giáo VN”.

“Đại hội Phật giáo Toàn quốc, gồm 2 tập đoàn Tăng sĩ và cư sĩ của 3 miền, họp tại Từ đàm, Huế, và Tổng hội Phật giáo VN được thành lập. Nhưng Tổng hội này gặp đủ thứ ma chướng: trong nhà có 3 tập đoàn thiếu hoan hỉ, ở ngoài thì chính quyền Trần văn Hữu làm khó, chính quyền Nguyễn văn Tâm sau đó càng làm khó hơn; bảng hiệu văn phòng bị hạ, ngài Hội chủ Thích Tịnh Khiết bị buộc nạp khuôn dấu, nhân viên quản trị Trung ương người phải lánh, người bị tù. Tôi mạo hiểm nắm việc. Sau 1 năm xuôi ngược, đầu năm quí tỵ 2497 (1953), Tổng hội được thừa nhận - và đúng 10 năm sau, chính Tổng hội này là chủ chốt trong Pháp nạn quí mão 2507 (1963)...

“Giáp ngọ 2498 (1954), kháng chiến chống Pháp kết thúc. Miền Nam ông Ngô đình Diệm đứng ra... Rốt cuộc mẹ tôi bảo, vậy là miền nam "quạ lang" vẫn hoành hành! Thôi thì con đi mà lo báo bổ cho Phật. Tôi đi, và ất mùi 2499 (1956) nhận chức vụ hội trưởng Tổng trị sự hội Phật học, vận động đổi tên Phật học ra Phật giáo, đưa Tổng hội Phật giáo VN vào đặt trụ sở ở Sài gòn, đến quí mão 2507 (1963) nhận lại chức vụ nói trên. Với chức vụ này, Phật đản năm ấy tôi phát động, và chung sức lãnh đạo, việc chống chế độ Ngô đình Diệm.”

Chính đồng tác giả với Hồ Chí Minh đã khai rằng, cái gọi là PGVNTN là một đề án được trình lên Hồ Chí Minh, thì liệu PGVNTN có thể chối rằng họ không phải là con đẻ của cộng sản? Bởi thế, ngày 18 tháng 2 năm 1967, ông Thích Quảng Độ mới cậy đăng trên tờ New York Times rằng: "Chính quyền Nam Việt Nam hiện nay không phải là chính quyền của chúng tôi và không đại diện cho nhân dân chúng tôi. Nó được Mỹ áp đặt lên chúng tôi và được điều khiển bởi những tên lính đánh thuê cho Pháp chống lại nhân dân Việt Nam trước 1954. Nếu chúng tôi được bầu cử tự do, chính quyền này không tồn tại một ngày. Chúng tôi muốn tự chúng tôi giải quyết vấn đề Việt Nam của chúng tôi bằng cách điều đình với Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam và Bắc Việt cũng như sự rút quân của Mỹ” (Quảng Độ ngày 18/2/1967, New York Times).

 

Ôn lại màn biểu diễn thiêu sống Thích Quảng Đức của PGVNTN, quan sát các video cho thấy ông ta trong tình trạng không còn cử động và có lý trí, bước xuống xe phải có người dìu xuống, chứng tỏ ông ta đã bị PGVNTN đánh thuốc mê rồi đem ra chổ đông người để đốt sống. Trước đó thì hàng trăm người nằm lăn ra các ngã tư đường để cản xe cảnh sát đến cấp cứu. Tại hiện trường thì tên hung thủ số 1 được cho là tên Nguyễn Công Hoan cầm một can xăng lớn tưới khoảng 1/2 lên người ông ta, số còn lại y rưới chung quanh và rưới thành một vệt dài, sau đó y vái lạy nạn nhân 2 lạy. Một tên khác châm quẹt diêm vào vệt xăng dưới đất và lửa được dẫn từ vệt xăng đó tràn lên người ông Thích Quảng Đức. 15 giây sau thì ông ta ngã bật ra người ra trong tư thế của một người bị chết cháy bình thường, chứ không phải tư thế ngồi kiết già như PGVNTN khoác lác. Trong lúc lửa bốc cháy thì những tên tòng phạm đầu trọc chung quanh thi nhau chổng mông vái lạy. Quang cảnh rùng rợn có khác gì cảnh các bộ lạc nhảy múa trong lúc nướng người thời trước?

 

Xem lại cuốn phim giết người, thì dù là theo luật pháp của bất cứ nước nào, tên đổ xăng và tên bật quẹt diêm phải lãnh án tù chung than, lãnh đạo PGVNTN đồng bản án, còn những tên tòng phạm chung quanh ít nhất 10 năm tù mỗi tên. Riêng Thích Trí Quang phải lãnh án tử hình. Đó là điều hợp lẽ trời!

 

Cảnh thiêu sống Thích Quảng Đức quả hết sức dã man và bất chính, không phải là cảnh tự thiêu như của Mohamed Bouazizi tại Tunisie. Vậy mà không biết hổ thẹn lại còn hãnh diện khoa trương ầm ĩ suốt mấy chục năm cảnh man rợ như thế. Mới hay trình độ dân trí của tổ chức PGVNTN chỉ ở hàng các bộ lạc thời trung cổ. Vì thế những lời kêu gọi “Hãy tránh xa tổ chức PGVNTN” quả là không thừa chút nào.

 

Giết người công khai như vậy, còn đổ vạ cho Tổng Thống Ngô Đình Diệm, một người đã giúp cho Đạo Phật đã được phát triển hơn bao giờ hết dưới sự cai trị của ông. Đó là việc hơn 2 ngàn ngôi chùa đã mọc lên và việc ông chưa bao giờ cho thi hành Dụ số 10 mặc dù Dụ số 10 có hiệu lực, mà ngay cả cho đến ngày 30 tháng 4 năm 1975 Dụ số 10 vẫn còn tồn tại. Thực ra Dụ số 10 không có gì bất hợp lý cả, trong đó điểm chính của nó quy định rằng không thể cạo đầu đi tu là có toàn quyền không khai báo với chính phủ! Một điểm rất quan trọng để chống lại tình báo xâm nhập của cộng sản nhằm bảo vệ Miền Nam. Bởi vì nếu không có Dụ số 10 thì Cộng Sản chỉ việc cạo đầu đi tu là nó có thể ngồi trên luật pháp VNCH một cách thoải mái và hợp pháp à?


Sự đời có nhiều kẻ vô liêm sĩ, nhưng ít có sự vô liêm sĩ nào giống như sự vô liêm sĩ của việc khoe mẽ việc giết người của mình như Việt Cộng vụ Mậu Thân 1968 và PGVNTN với vụ nướng sống Thích Quảng Đức và các sư sãi khác!

Hoa Kỳ ngày 11 tháng 6 năm 2013
Kỷ niệm 50 năm ngày PGVNTN thiêu sống tín đồ Phật Giáo và sư sãi



Trần Minh


Cộng sản trong nước tổ chức rầm rộ 50 năm "Bồ tát Thích Quảng Đức Vị pháp thiêu thân", 2013

 


Một bức ảnh hơn ngàn lời nói. Vì vậy, nếu tập đoàn PGVNTN muốn kỷ niệm thì hãy "Kỷ niệm 50 năm ngày PGVNTN thiêu sống tín đồ Phật Giáo và sư sãi".


 

 

No comments:

Post a Comment

Những Sự Thật Cần Phải Biết

Featured Post

BẠN TÔI: ĐẠI ÚY TRẦN QUANG HIỆP

 https://www.facebook.com/groups/160591528349491/permalink/723350692073569/ https://www.youtube.com/watch?v=oqhFQFR2-JM Chuyện Xứ Xã Nghĩa r...

Popular Posts

Popular Posts

My Blog List