QUỐC HẬN 30 THÁNG 4

Image result for Tháng Tư năm 1975 -----

==== ====



Friday, February 15, 2019

Tôi đi thăm chồng ‘cải tạo’

 


----- Forwarded Message -----
From: caoduong>

          Kính gởi Gia Cát,
               Đã đọc vài lời tỏ lộ nỗi lòng xúc cảm của Bạn trước sự ra đi âm thầm trong cô đơn vào một ngày mùa đông lạnh lẽo, tuyết rơi, mây mù trên vòm trời Paris, tôi rất cảm động! Anh Nguyễn Sơn Quân là một cựu quân nhân trong Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà:
         Nguyễn Sơn-Quân:
Cựu SQ Đại Đội 3 - Tiểu Đoàn 3/14 ( KBC 3051 )  - Trung Đoàn 14 Bộ Binh -
Sư Đoàn 9 Bộ Binh/QLVNCH. Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Thủ Đức.
             Tin cuối cùng thì anh NSQ có gia đình bên Pháp và một người em ở bên Mỹ.
         Kính nhờ Bạn thông báo giùm trên các diễn đàn.
                                  Nguyễn Cao Đường

----- Gia Cat > a écrit :
>
>
>
>
> 
>

Chuyện thật 100% của vợ chồng Minh Hòa - Nguyễn Tiến Việt (k23 vb)một trong nhiều tấm gương"tao khang phu thê bất khả hạ đường"

gó giáo dục, có đạo đức, thủy chung, son sắt hay không cứ đọc bài

 viết là  rõ.

Tôi đi thăm chng ci to

Minh Hòa 
Image result for Tác giả Minh Hòa chụp cùng chồng năm 1971 tại Đà Lạt.
Tác gi Minh Hòa chp cùng chng năm 1971 ti Đà Lt. (Hình: Gia đình)
Vâng, chúng tôi nghim nhiên nhn chng chúng tôi là “các ông ci to” như người min Nam vn kêu vi tm tình trân quý, đ phân bit vi nhng người tù hình s. Vâng, nhng người đàn ông min Nam mà đang đi tù Cng Sn mi là nhng người xng đáng vi đàn bà con gái min Nam la tui tôi. Ch em chúng tôi gi đó là “tm bng tù ci to” ca các ông đ chn gi cuc đi, dù là trao gi vào mt nơi bt đnh…
Tôi quen anh năm 17 tui, khi còn cp sách đến trường. Lúc y anh là sinh viên sĩ quan năm th ba, hai mươi tui đi, nhưng do đó trong mt tôi anh tht chng chc, li tài hoa, và cũng không thiếu… si mê.
Anh nht đnh đòi cưới tôi ngay sau khi ra trường, nói rng thy m anh s ưng ý, không th phn đi. Tôi hình như có hơi ngc nhiên và hơi s s, vì tui 18, 19 thi đó còn nh lm, chng biết gì, ch biết rng tôi hình như cũng yêu anh nhiu lm. Tôi còn nh, tuy còn nh và ngây thơ lm, nhưng nhng ngày gia năm th tư ca anh, tng đêm tôi đã thn thc mt mình. Cm giác lúc y là ch s mt anh vào nơi gió cát mt mù mà biết bao người trai đã ra đi không hn ngày v. Và tôi nht quyết ly anh, tuy anh làm phin lòng ba má tôi không ít, khi anh dt khoát t chi mi công lao chy cht ca song thân tôi ngay t truc ngày anh tt nghip. Gia đình tôi ngn ngi, nhưng tôi là con gái út, được cưng nht nhà, v li c nhà ai cũng quý mến anh…
Thế là tôi ri ghế nhà trường năm 19 tui, lên xe hoa mà tưởng như đang trong gic mng tình yêu thi con gái. Ri thì giã t quê huơng Đà Lt yêu du, giã t nhng k nim yêu đương trên tng con dc, tng vt nng xuyên cành trong hơi lnh thân quen, tng hơi th thì thm trong ngàn thông thương mến, tôi theo anh v làm dâu gia đình chng Sài Gòn. Tôi chưa h được chun b đ làm dâu, làm v, đy s hãi trong giang sơn nhà chng, còn chưa biết ng x ra sao, nhưng được cha m và các em chng hết lòng thương mến.
Các chú em chng nho nhã luôn luôn hoan hô nhng món ăn tôi nu nướng.
Tun trăng mt tht vi vã nhưng vô cùng hnh phúc, ch vn vn trong thi gian anh ngh phép ra trường, ri trình din đơn v mi. Mùng sáu Tết Tân Hi 1971, Sư đoàn Dù ca anh đi mt trn H Lào. Hôm ra đi anh vui tưng bng như con sáo s lng, trong khi tôi thn th… Anh siết tôi tht cht, không cho tôi khóc, nói rng ra đi trong dòng nước mt v hin là điu xui ri.
Tôi vi vã gượng cười, đ ri tng đêm thn thc mt mình trong căn phòng lnh vng, run ry lng nghe tng tin chiến s min xa… Thư anh t mt trn toàn nhng điu thương nh ngâp tràn, pha ln nhng li như nhng tràng cười say sưa ca người tráng sĩ đang tung mình trên lưng nga chiến. M chng tôi chng vui gì hơn tôi. Hai m con buôn bán xong thường đi l chùa, khn nguyn. Bà c bo tôi: “…phi khn cho nó b thương nh đ mà v, ch vô s thì li không được v, vn còn b nguy him”… Tôi càng hoang mang, thng tht, quỳ mãi trong khói hương vi đy nước mt, chng khn được câu nào… Má tôi trên Đà Lt cũng vi ln li lên tn cc xa, thnh cho được tượng nh B Tát Quán thế Âm đ chng tôi v s đeo vào c.
Sau trn đu tiên H Lào anh tr v vi cánh tay trái treo trước ngc. Tôi run run di nước tm cho anh đ nước khi vào vết thương, mà không giu được n cười đy sung sướng, pha ln… đc thng, cm ơn Tri Pht linh thiêng…
Ri anh li ra đi. Tây Ninh, Cam Bt, cùng nhng đa danh trong các dòng tin chiến s mà tôi thuc nm lòng. Trng Bàng, Trng Ln, Suông, Chúp, Krek, Đam Be… Anh đi toàn nhng trn ác lit mt mt mt còn vi quân thù quái ác. Va lành vết thương là li ra đi. Tôi thành người chinh ph, thao thc tng đêm, vùi đu vào gi khóc mùi trong li khn nguyn Pht Tri che ch cho sinh mng chng tôi. Còn anh, anh c đi đi v v trong tiếng cười vui sang sng, ht như các bn chiến đu trong cùng đơn v, mà nay tôi vn còn nh tên gn đ: các anh Tường, Hương, Trung, Dũng, Sinh, Chiêu, anh Sĩ, anh Tâm, anh Quyn….
Mi ln tr v bình an là mt ln c nhà m hi, và mi khi nhn lnh đi hành quân là mt ln tôi th thn u su trong lúc anh hăng hái huýt gió vang vang khúc hát lên đường. Con người y không biết s hãi là gì, không cn sng chết ra sao, và không h mun nghe li than vãn, ch thích n cười và nhng li thương yêu chiu chung.. Anh nói không biết ti sao anh có nim tin kỳ l là không có vic him nguy nào hi đựơc thân anh. Tôi ch còn biết chiu theo ý chng, không bao gi dám hé môi làm anh bun bc, vì thi gian gn nhau quá ngn ngi, tôi ch lo cho anh nhng phút giây hnh phúc hiếm hoi ca người lính chiến, không mun đ anh bn lòng vì nhng ni lo âu. Ly chng hơn hai năm sau mà tôi vn chưa có cháu, vì anh c đi, đi mãi đi hoài, nhng ngày gn nhau không có my.
Ri mùa Hè đ la n ra. Anh nhy vào An Lc, lăn lóc đánh dp đánh vùi vi đch quân đông gp bi trong gn ba tháng tri, mt c liên lc bưu chính, nhà không h nhn mt ch mt li. Người h sĩ quan hu c mi tháng ghé li gia đình thăm hi đu phi vy tay tươi cười ngay t đu ngõ. Anh v được đúng mt tun, thì li lên đường đi Qung Tr… Ri anh li b thương ca ngõ C Thành, tr v trong phòng hi sinh Tng Y Vin Cng Hòa. Trên đường ti bnh vin cùng vi gia đình, tôi ngt xu trên xe ca người anh chng…
Nhưng ri anh vn đng dy, li khoan khoái ct bước hành quân. Ôi, không biết tôi mang n anh t tn tin kiếp xa xôi nào, mà tôi yêu thương cái con người ch biết mit mài say mê chiến trn. Tôi ch biết ước nguyn ca anh là tr thành mt Tướng Patton ca Vit Nam, “Ri nước mình s phi t ch hơn lên, my năm na phi khác hn đi ch. Nn nếp quân đi s phi thay đi. Anh s làm tư lnh đi đơn v, đ anh điu đng liên quân chng, c thiết giáp, máy bay, đánh gic như Patton cho mà coi. Cam bt, H Lào Trung Thượng Lào ăn nhm gì… Hà hà.” Tôi ch m vì chng hiu gì, khi anh thì thm bên tai tôi vào mt đêm tôi dn thiếp đi trong đôi cánh ca hnh phúc, mt ln anh v phép hành quân…
Sinh cháu gái đu lòng năm 1973 Đà Lt, anh v thăm m con tôi và trường cũ, xong li bay đi trn th đường ranh gii ngưng chiến vùng Tây Nam Huế
alt
‘Bé Dung’ vi chng và hai con, Tháng Tám, 2014 (Hình: Gia đình)
Tháng Tư năm 1975, đơn v anh đóng quân Th Đc, chun b t chiến vi quân thù. Chú em chng là sĩ quan chuyn vn tàu HQ505. Tàu ghé Sài Gòn đ chun b đi công tác Phú Quc. Chng tôi bo c gia đình, gm thy m, các chú và c m con tôi, xung tàu đi Phú Quc lánh nn chiến s, ri khi yên s li tr v. Tôi tưởng anh cũng đnh ra đi, nhưng anh quc mt nói ti sao anh li phi b đi lúc quân lính ca anh vn còn chưa nao núng, bn nó làm gì thng ni khi c Sư Đoàn Dù đy đ bung ra phn công, cho nó ăn mt cái Mu Thân na thì mi hết chiến tranh, quân Dù đánh gic mt chp bn là thường, còn trn cui này là xong.” Anh hăng say như sp xung trn, nhưng ri anh quay lưng li, run ging bo tôi hãy bế con theo xe ca ông anh ra bến tàu. Đến nước đó tôi không còn gì s hãi, ôm con nhy xung, nht đnh đòi li. V chng sng chết có nhau…
Ba ln toan vượt thoát t đu đến gia Tháng Năm đu tht bi não n. Anh lên đường đi tri tp trung vào Tháng Sáu, khi tôi đang mang bu cháu th nhì… Bé Dung ưỡn người đòi theo b. Anh quay li, vy tay cười vi m con tôi. Vn n cười y, anh vn chng n âu lo sng chết là gì, nhưng còn m con em, anh ơi???
Gia đình nhà chng tôi thit có phước, hu hết đã theo tàu HQ505 đi Phú Quc ri sang M, k t hôm tôi ôm con li vi chng. Gia đình tôi t Đà Lt chy v Sài Gòn, sng chen chúc quây qun đùm bc ln nhau. Hàng quán ca gia đình chng tôi b tch biên hết. Tôi nht đnh gi cht ngôi nhà ca cha m chng đ li, đui my cũng không đi. Ch rut tôi b dn vn ra mua được ngôi nhà khác, vì ông chng ôm v bé chy mt, nhà ca xe c b tch biên hết. Tôi và các anh ch em tôi chy vy đ điu đ lo sinh kế, nuôi con thơ cha già m yếu. Chng tôi mt mù tăm tích, ch có đôi ba lá thư viết v t tri Long Giao. Lên Long Giao cũng không gp. Anh b đưa ra Bc.
Năm đó tôi tròn 25 tui, dung nhan tuy tiu ty nhưng vn khiến nhiu k phi suýt soa dòm ngó. Biết bao người mai mi thì thm bên tai tôi, thôi hãy lo cuc đi mi, sĩ quan ngy đi Bc chng có ngày v… Bao nhiêu ni kh đau dn nén đt nhiên bùng n. Tôi vùng lên như mt con cp cái: bác th nghĩ coi c bn c lũ ti nó đó có đáng xách dép cho chng tôi không!!! Ri ba m con tôi ôm nhau khóc vùi trong ti hn.
Không, không, mt ngàn vn ln không. Quanh tôi ch còn toàn rác rưởi. Vâng, nhng người đàn ông min Nam mà đang đi tù Cng Sn mi là nhng người xng đáng vi đàn bà con gái min Nam la tui tôi. Ch em chúng tôi gi đó là “tm bng tù ci to” ca các ông đ chn gi cuc đi, dù là trao gi vào mt nơi bt đnh… Còn gì na mà chn la! Thà vy, đành thôi. Tôi đã là v anh, tôi vn tôn th anh trong tim óc, làm sao khi lm ging trước bn người lường lc, bướm ong, hèn h… Ch em tôi buôn bán t thuc lá đến bánh cun, bánh ướt, bánh mì, thuc tây, thuc nam, kiêm luôn ct chi gi un tóc, làm móng tay… nhưng luôn tránh ch công quyn và nơi phn hoa nhan nhn nhng con mt hau háu ca bn ăn cướp và bn tr c.  My anh ch em tôi đng lòng, đùm bc ln nhau, nên áo rách nhưng mt tm lòng son tôi vn vn vi câu th
Vượt qua được thi gian khó khăn cc kh nht lúc ban đu, sau ba m con tôi được gia đình chng t M chu cp, tuy không dư d nhưng cũng đ gi quà ba tháng mt ln, ri li dành dm cho môt chuyến thăm nuôi…
Anh t min cc Bc b đưa v Thanh Hóa chng mt năm, thì tôi xin được giy phép đi thăm nuôi. Tôi và ch tôi chy đôn chy đáo mua đ mt trăm năm chc ký quà đ tôi đem ra Bc cho chng. Bà c buôn bán quen ngoài ch li nh đem thêm năm chc ký thăm dùm con trai, vì con dâu c đã vượt biên. Cháu Dung đã lên 6, em Long nó 4 tui và chưa ln nào thy được mt cha. Tôi đem c hai con đi cho anh gp đa con trai.
Xung ga Thanh Hóa, c đoàn quân khuân vác vây quanh gi mi gic giã. Tôi và my ch cùng thăm chng chia nhau gi cht hàng hóa không cho ai khiêng vác, ri t mình kéo lê kéo lết đi thuê nhà tr. Có người đã đi v k rng c sơ ý là b vác hàng chy mt. Chúng tôi cũng phi chia nhau li nhà tr coi chng hàng và đi ch. Tôi nh mt ch mua thêm được ký m, v rang tóp m ngoài sân nhà tr. Nghe con khóc, tôi vi vã chy vô nhà. Chưa kp d con thì nghe tiếng n ào. Quay ra, hai k cp đã bưng cho tóp m ù té chy, ch bn rượt theo không kp. Tôi khóc thm tiếc hoài, c nghĩ nhng tóp m kia đáng l đã giúp chng mình đ bao đói khát.
Xe đò đi Thanh Cm cht ních nhng bà thăm chng. Chúng tôi năm người ln và hai cháu xung ngã ba Nam Phát đ vô Tri 5. Tôi lê tng bao hàng ri li quay lui kéo lê bao khác, chng hơn na cây s mi đến trm xét giy t vào tri, hai cháu còn quá nh chng mun chúng đng tay. Cô Út thit gii, xong phn mình li xông xáo giúp hết người n ti người kia.
Xong giy t, ch mt lát thì mt người tù hình s đánh xe trâu đến. Hàng hóa và hai con tôi được lên xe trâu, tôi và ch Phước, ch Đip cùng hai m con cô Út lo đo theo sau. Đường đi xuyên tri xuyên rng dài tám cây s. Chúng tôi chưa biết lúc tr ra mi càng thê thm.
Chân tay rã ri, ti chiu ti mi thy cng tri 5 Lam Sơn. Đêm xung bé Dung còn phi ph tôi gom lá mía cho tôi vi nu hết go thành cơm, nm li tng vt, vì nghe nói công an không cho tù chính tr đem go sng vô, s các anh âm mưu trn tri. Đêm ch sáng đ thăm chng, nhìn hai con thơ ngây ng say sưa vì mi mt, tôi ri rã vô cùng nhưng không sao ng được. Hng trăm hình nh chng tôi nhy múa trong đu… Chng ca tôi, người lính dù hăng hái húyt sáo mi khi nhn lnh hành quân y, nay đã ra sao???
alt
‘Cu Bi’ và cha m, ngày cưới v, Tháng Tư, 2009. (Hình: Gia đình)
Sáng, đến lượt ra nhà thăm nuôi ngong ngóng ch chng, tôi không được phép ra khi ca căn bung nh xíu, kê mt bàn g dài và hai ghế băng dc hai bên. Đt nhiên mt ông l hoc đng lù lù ngay ca. Tôi ng ngàng chưa biết điu gì. Cô n công an nhìn chòng chc, hn hc, đi ch như con gà chi sp tung đòn. Tôi không th hiu người con gái Bc c cùng tui tôi kia thù hn tôi điu gì. Tôi ngó li, lát sau cô ta coi s xong, mi nói đây là anh Đc mà bà c nh tôi đi thăm dùm. Mt na tiếng giao quà và k chuyn gia đình cho anh Đc nghe, tôi được biết ch còn mt tiếng rưỡi gp chng. Thế là tôi bt đu ôm mt khóc, càng lúc càng nc n vì ti cc, không th nào cm được. Trên thế gii này có ai phi ln li hng ngàn cây s đ ch được gp chng có mt gi ba mưới phút không h Tri?!!
Hai cô công an ln tiếng da dm, nhng là phi đng viên hc tp tt, không lau sch nước mt thì không cho ra thăm… Nhưng kìa, ai như chng tôi va bước ra khi cng tri. Tôi không còn nh quy đnh lut l gì na, vùng đng dy chy nhào ra như mt tia chp. Hai đa nh va khóc va chy theo. Hai công an n b bt ng không cn kp, đng nhìn.
Tôi chy ti ôm anh, và càng khóc d, đôi chân khyu xung, không còn sc lc. Tri ơi, chng tôi m yếu đến ni tôi ôm không trn mt vòng tay. Người anh nh thó hn li, ch có đôi mt sáng vi tia nhìn ngay thng là vn ht như ngày nào, nhưng nay đượm nét u bun khiên tôi đt rut. Anh vn không nói được li nào, ch bm môi nhìn tôi nhìn con thăm thm. Tôi biết anh đang c trn tĩnh, vì không mun rơi nước mt trước mt công an. Anh dìu tôi và dt con tr vào nhà thăm nuôi. Anh nm cht tay tôi, đưa vào chiếc ghế băng. Cô công an lnh lùng ch anh bước sang chiếc ghế đi din, ri ngi sng sng đu bàn, c chăm chăm nhìn vào sát tn mt tôi. Anh khuyên tôi nhà ráng nuôi dy con cho gii. Ri tht nghiêm trang, anh bo tôi phi đưa con đi vùng kinh tế mi, v tnh M Tho ch bác Chánh vi chú Cương và cô Huyn đã t nguyn đi khai hoang ri, đang ch v chng mình lên lao đng sn xut. Tôi hơi sng s, ri cht hiu, đang khóc li suýt bt cười hân hoan, khi thy nét khôi hài tinh anh ca chng tôi vn còn nguyên vn. Bác Chánh là tên gi ca thy m chúng tôi, chú Cương và cô Huyn chính là chú Cường, chú em chng đã đưa c nhà xung tàu HQ 505 đi lánh nn. Cô công an có v rt đc ý, nhc tôi:
–  Ch phi nói gì đng viên anh ý đi ch.
Anh nhìn mt tôi, cười thành tiếng. Tôi cht cười, nhưng li cht gin hn.
Tôi cúi mt gin di:
–  Em không đi đâu hết, em ch anh v đã ri mun đi đâu cũng được…
Tôi li khóc, hai tay nm cht tay anh, ch s phi xa ri. Cô công an c quay nhìn hết người n đến người kia, lên tiếng:
–  Ch này hay nh! Phi đi kinh tế mi, lao đông tt thì anh y mi chóng được khoan hng ch! Tri giáo dc anh ý tiến b thế đy, còn ch thì c… Ch được cái khóc là gii thôi!!
Anh không nhn được, li cười khanh khách và nói:
–  Đó em thy chưa, cán b đây ai cũng tiến b như vy hết, em phi nghe anh mi được… Em c thy anh bây gi thì biết chính sách nhà nước ra sao, cũng đng lo gì hết, ráng nuôi dy con cho nên người đàng hoàng đng hc theo cái xu, nghe…
Tôi d khóc d cười, ch nm cht tay anh mà tm tc, di hn. Anh gi hai con chy sang ngi hai bên lòng. Cô n công an do d, ri đ yên, li tiếp tc nhìn sng vào mt tôi. Anh ôm hôn hai cháu, nói chuyn vi hai cháu. Đôi mt chúng tôi chng n ri nhau. Mt tôi nhòa l mà vn đc được trong mt anh nhng li bun thương da diết. Ti nghip hai con tôi đâu biết ch được gn cha trong giây lát na thôi.
Tôi như mt cái máy, va khóc va lay lay bàn tay anh, nhc đi nhc li, em s đi anh v, anh đng lo nghĩ gì nghe, em s đi anh v, em nht đnh đi anh mà… anh v ri mình cùng đi kinh tế mi… anh ráng gi gìn sc khe cho em và con nghe… Em th em s đi anh v…. Em không sao đâu… Anh đng lo nghĩ, c yên tâm gi gìn sc khe nghe, em th mà, anh nghe…
Tôi cht thy chng tôi nhòa nước mt. Cô công an lúng túng đng dy, b ra ngoài nhưng li tr vào ngay, gõ bàn ra hiu cho người ngoài. Người n công an kia chng biết núp đâu, lp tc xut hin, báo hết gi thăm… V chng tôi li ôm cht nhau đu bàn bên kia ngay trước ca phòng, bt chp tiếng gõ bàn thúc gic.  Anh nm cht hai bàn tay tôi, ch nói được mt câu:
-Anh s v đưa em và con đi, không th quá lâu đâu, đng lo nghe, cám ơn em đã quyết đi anh v… Ri anh nghn ngào…
Tôi b ngăn li ngay ca nhà thăm nuôi, cháu Dung chy ù theo cha, cu Bi nhút nhát đng ôm chân m cùng khóc. Tôi ôm cây ct g nhìn dáng anh chm chp buc ti hai cánh cng g to sm, mà không th nào ngưng tiếng khóc.
Anh ngoái đu nhìn li hoài, bước chân lo đo, chiếc xe cút kít mt bánh my ln chao nghiêng vì hàng quá nng…
Sáng hôm sau tôi như người mt hn. Các ch bn cũng chng hơn gì. My ch em và bà bác dt díu nhau ra, mi biết không được v li cũ, mà phi đi vòng bên ngoài tri c gn hai chc cây s na đ tr li ch ngã ba Nam Phát.
Đường xuyên rng, ri li ra đng trng, nng hanh chang chang như mun qut ngã ba m con tôi. Cu Bi mt lm, có lúc ngi bt xung, áo qun m hôi ướt nhp. Tôi phi đng gia nng đem thân mình che nng cho hai con, d dành chúng, ri li bế cu Bi, lm lũi bước thp bước cao. Bà bác và hai ch cùng cô Út c phi đi chm li ch m con tôi. Bao nhiêu cơm go đã giao cho chng hết, chúng tôi không còn gì ăn ung. Dc dường mua được my cây mía, tôi róc cho các con ăn cho đ đói. Hai đa không khóc lóc mt li. Bé Dung thit ngoan, luôn ming d em c gng. Bng đói, chân mi rã ri trong lúc chiu c xung dn. Đám người lang thang trong nhng cánh rng tre na âm u, trên min đt không mt chút tình thương. Ai cũng lo s, dn dác nhìn trước ngó sau, t nhiên túm tm li mà đi, càng mt li càng như mun chy. Tôi bế cu Bi, mi tay quá li xoay ra cõng cháu, va mt va đói va s, lếch thếch va đi va chy, không biết s ngã gc lúc nào. Cháu Bi nhìn thy m mt quá, đòi tut xung, ri li hăng hái tiến bước. May sao, đến hơn 6 gi chiu, tri gn ti hn, thì tr li được ngã ba Nam Phát. Hai công an dt xe ra đp v nhà, dn chúng tôi đó đón xe đò ra Thanh Hóa.
Đám người ngi bt xung bên đường. Lâu lm mi có mt xe cht đy người chy qua, nhưng đu chy thng, không ngng. Đã hơn chín gi đêm. Dáng cô Út cao mnh rn chc đng vy xe in lên nn tri đêm đy sao như mt pho tượng thn V N. Mt xe ln có hai b đi ch đy tre na, t xa chiếu đèn pha sáng lòa trên dáng người con gái đm đang y, t t dng li. Chúng tôi xúm li ha tr tht nhiu tin, ri bà bác cùng hai con tôi được lên ngi ca bin, còn tôi vi hai ch và cô Út đy kéo nhau leo lên ngi nghiêng ng trên tre na, tay bám, chân đp cht vô thành xe, qua năm tiếng đng h trên con đường đt dn xóc kinh hn, nhiu ln tưởng đã văng xung đt. Hai b đi t tế, không ly tin, ch ăn hai tô cháo lòng mà chúng tôi mi mãi.. Ra đến Thanh Hóa là hai gi sáng. Các ch đi thăm chng xung tàu đêm tht đông, thăm hi tíu tít, tr li không kp. Khi y sao mà ch em chúng tôi thương nhau quá sc.
Vé v Nam không có, phi mua vé ra Hà Ni ri mi đi ngược tr v. Đêm hôm sau mi đến ga Hàng C, my bà con ra đường đang ngơ ngác thì các ch đng xa đã đôn đáo vy chào, kéo chúng tôi ti ch… l đường, đy nhng chiếu vi tm ni lông, nơi tm trú mà các bà “v tù ci to” gi là… Hotel California.
Vâng, chúng tôi nghim nhiên nhn chng chúng tôi là “các ông ci to” như người min Nam vn kêu vi tm tình trân quý, đ phân bit vi nhng người tù hình s. Cho nên danh t thường đi theo vi ý nghĩa nào mà người ta hiu vi nhau, không còn gi được nguyên cái nghĩa mà nó được đt cho vì mc đích chính tr sâu xa.
Ng l đường nhưng chng ai thy kh, vì gn nhau thy m hn tình người đng cnh. Các ch em thì thm trò chuyn sut đêm, k thì khóc rm rt, người li cười khúc khích. Tôi va ôm con ng gt va qut mui cho hai cháu, hình nh chng tôi quay cung mãi trong đu, khi anh nói, khi anh cười, lúc anh đy nước mt… Sau nhng ngun cơn cc nhc và xúc đng mnh này, v nhà tôi b thương hàn nhp lý, rng hết mái tóc dài, gn trc c đu, tôi đã tri trăn cho bà ch nuôi dy hai cháu, tưởng không còn được thy mt chng tôi ln na…
…Chín năm sau, đúng ngày gi đu Ba tôi, anh đt ngt bước vô nhà. Tôi suýt té xu vì vui mng, c ôm cht anh mà.. khóc ngt. Anh cười sang sng:
–  Cái ch này ch được cái khóc là gii thôi, phi đng viên cho chng đi sang M đi ch… Hà hà..
Các ch em tôi t Đà Lt tt bt xung thăm. Va xong ngày đám gi thì c nhà đã vui như hi. Tt nhiên tôi là người mng vui nht….
Hnh phúc đã tr v trong vòng tay tôi. Tôi s ôm tht cht ly ngun hnh phúc này, không bao gi đ cho đi đâu xa mt na…

>
>
>
>
>
>

>
>
>
>
>
>
>
>
>
>
>
>
>
__._,_.___

Posted by: Gia Cat 

No comments:

Post a Comment

Những Sự Thật Cần Phải Biết

Featured Post

BẠN TÔI: ĐẠI ÚY TRẦN QUANG HIỆP

 https://www.facebook.com/groups/160591528349491/permalink/723350692073569/ https://www.youtube.com/watch?v=oqhFQFR2-JM Chuyện Xứ Xã Nghĩa r...

Popular Posts

Popular Posts

My Blog List