QUỐC HẬN 30 THÁNG 4

Image result for Tháng Tư năm 1975 -----

==== ====



Sunday, June 29, 2014

Biểu tình 19/7 tại San Francisco & Hội luận 20/7 tại San Jose


Truong Nhan 
To 

Saturday, 28 June 2014 15:07
Written by Administrator
TÂM THƯ

Kính thưa quý đồng hương,

Ngày 2 tháng 5 vừa qua, Trung Cộng bất chấp các công ước quốc tế đã đặt giàn khoan HD 981 của chúng tại vị trí thuộc đặc quyền lãnh hải Việt Nam, ngang nhiênxâm chiếm vùng biển, trực thuộc chủ quyền Việt Nam chúng ta. Như bao người con dân Việt ở trong và ngoài nước, lòng chúng tôi đã không khỏi quặn thắt, uất nghẹn trước nỗi đau chung của tổ quốc: Ngoài biển khơi bọn Trung Cộng ngang ngược xâm chiếm, trên đất liền bọn Trung Cộng dày xéo miền Tây Nguyên, và nhiều nơi khác, bởi bàn tay bán nước của bạo quyền Cộng Sản Việt Nam. Lòng dân căm phẫn ngút trời, khắp nước rầm rộ đứng lên, biểu tình, lên án bọn xâm lược Trung Cộng và cả chế độ Cộng Sản Hèn Với Giặc, Ác Với Dân.
Tinh thần bất khuất, ý chí quật cường không cúi đầu khuất phục của cha ông trước ngoại xâm tại Hội Nghị Diên Hồng năm xưa còn đó. Âm vang như hịch truyền đã trỗi dậy, dạt dào trong huyết quản của mỗi anh em chúng tôi. “Trước VẬN nước, nên hòa hay nên chiến?” “Quyết chiến! Quyết chiến!” “Thế nước yếu lấy gì lo chiến chinh?” “Hy sinh! Hy sinh!”

Hôm nay, trước tình cảnh sơn hà nguy biến, giặc trong giặc ngoài, chúng tôi gồm một số hội đoàn và tổ chức thanh niên sinh viên thuộc thế hệ tiếp nối cùng với các Hội Đoàn Người Việt Quốc Gia tại Bắc Cali, sẽ phối hợp để tổ chức hai buổi sinh hoạt mang chủ đề:

“Mẹ VIỆT NAM ơi, Chúng Con Vẫn Còn Đây!”

· BIỂU TÌNH trước Lãnh Sự Quán Việt Cộng và Trung Cộng tại San Francisco THỨ BẢY, Ngày 19 tháng 7, 2014 lúc 11:00AM 1700 California Street, San Francisco, CA 94109

· HỘI LUẬN Tâm Tình Tuổi Trẻ về Tương Lai Việt Nam CHỦ NHẬT, Ngày 20 tháng 7, 2014 từ 1:00PM - 5:00PM Trường Independence High School 1776 Educational Park Drive, San Jose, CA 95133 (phía đường N. Jackson Ave. góc McKee Road)

Trân trọng kính mời quý đồng hương và các bạn trẻ sốt sắng đến tham dự.

Sự tham gia đông đảo của các thế hệ cha anh, của quý đồng hương, và đặc biệt của các bạn thanh niên sinh viên sẽ là một niềm khích lệ lớn lao cho Ban Tổ Chức. Sự tham dự của liệt quý vị còn chứng tỏ hùng hồn rằng lửa đấu tranh bất khuất của dân tộc sẽ mãi được tiếp tục thắp sáng để sớm ngày đốt tan chế độ Cộng Sản bán nước, đem lại Tự Do, Dân Chủ và giành lại toàn vẹn lãnh thổ lãnh hải trên quê hương Việt Nam thân yêu.

Chúng tôi thiết tha kêu gọi và kính mong đón nhận sự tiếp tay phối hợp của các Hội Đoàn, Tổ Chức bằng cách ghi tên vào danh sách bảo trợ, để nội dung sinh hoạt được phong phú thêm và đạt được kết quả mong muốn.

Trân trọng,

San Jose, ngày 25 tháng 6 năm 2014
Thay mặt Ban Tổ Chức,


• Đoàn Thanh Thiếu Niên Đa Hiệu Bắc California
• Hội Sinh Viên Việt Nam Independence High School
• Đoàn Thanh Niên Sinh Viên Cờ Vàng Bắc California

Liên Lạc:
- Nguyễn Minh Huy (408) 515-3478
- Cao Diễm Đoan Trang (510) 709-7172
- Cao Đức Thịnh (408) 768-9774
- Lê Phùng Ân (408) 887-5117
- Kevin Phan (408) 318-9133
- Nguyễn Thị Thu Vân (408) 887-5238
- Vivian Huỳnh (408) 618-9436
- Phạm Võ Thanh Danh (209) 969-5420

E-mail: tuoitrecovang@yahoo.com






Hồn Nhiên
To 
 Today at 5:31 PM
PHONG TRÀO LIÊN KẾT DÂN CHỦ

THÔNG CÁO BÁO CHÍ

Kính thưa các cơ quan truyền thông báo chí, kính thưa quý bậc trưởng thượng, quý thân hào nhân sĩ, quý hội đoàn và các đảng phái đấu tranh cho Tự Do, Dân Chủ tại quê nhà và các bạn trẻ đang tích cực hỗ trợ cho những công cuộc đấu tranh chung trong cộng đồng người Việt tị nạn cộng sản.
Nhằm mục đích tạo sự liên kết giữa những anh chị em có tấm lòng quan tâm đến sự tồn vong của đất nước và dân tộc, theo truyền thống hàng năm,  Phong Trào Liên Kết Dân Chủ chúng tôi mỗi năm đều tổ chức một buổi họp mặt với tinh thần liên kết, tạo sức mạnh cho phong trào đấu tranh tại hải ngoại. Năm nay, chúng tôi chọn địa điểm là miền Nam Calfornia, với sự quy tụ của nhiều anh chị em đang sống rải rác khắp nước Mỹ và những anh chị em sống ngoài nước Mỹ như Na Uy, Úc, Canada, Pháp v.v…v.v. Trong buổi họp mặt này, chúng tôi tạo điều kiện thắt chặt tình thân, hiểu biết lẫn nhau, đem những kiến thức về kỹ thuật truyền thông mạng xã hội san sẻ cho nhau, hoặc cùng nhau vận động dư luận Hoa Kỳ chú ý hơn nữa về vấn đề Nhân Quyền, Dân Chủ tại Việt Nam, ngõ hầu giúp cho người dân Việt Nam thoát khỏi ách thống trị của nhà cầm quyền Cộng Sản độc tài.
Chương trình sinh hoạt sẽ bắt đầu từ ngày 24/7/2014 và kết thúc chiều ngày 27 tháng 7 năm 2014, và đặt trọng tâm vào 2 ngày quan trọng:
·        Hội luận với các diễn giả hải ngoại và các nhà đấu tranh trong nước với nhiều chủ đề khác nhau về Nhân Quyền, về sự toàn vẹn lãnh thổ. Địa điểm: Thư Viện Việt Nam. 10872 Westminster Ave. Garden Grove CA. Điện thoại 714-560-6190
·        Chương trình văn nghệ đấu tranh với những dòng nhạc ghi lại niềm trăn trở, thao thức của những tấm lòng trĩu nặng tình tự quê hương, dân tộc. Chương trình này sẽ do ca sĩ Thu Sương (tức Hạt Sương Khuya) từ Pháp Quốc đảm trách. Địa điểm: Hội Trường VNCR, 14861 Moran St. Westminster, CA.
 Chúng tôi tha thiết kêu gọi sự tham gia, góp mặt của quý vị, giúp cho công cuộc đấu tranh thêm phần hữu hiệu, vì công cuộc này, không chỉ là trách nhiệm của Phong Trào chúng tôi, mà là trách nhiệm chung của những tâm hồn đang khắc khoải hướng về quê hương Việt Nam.
Mong lắm thay,
T/M Phong Trào Liên Kết Dân Chủ
Đỗ Bùi Tiên Jane: j.dobui@gmail.com     _   https://www.facebook.com/jane.db.9ref=tn_
Nguyễn Đình Minh Quốc: quocnguyen_2000@yahoo.com _Điên thoại l/lạc: 832-866-7350




Hai chữ Việt Nam



Việt Nam, Việt Nam…
hai tiếng gọi thật êm đềm tha thiết
Nghe ngọt ngào nhưng buốt giá tận trong tim…

Người ta thường nói rằng thời gian là liều thuốc có thể chữa lành mọi vết thương nói chung, rồi khi vết thương lành thì hết đau… nhất là về tâm lý và tinh thần. Kinh nghiệm này đã sai đối với người Việt Nam và đặc biệt là khối người Việt Nam có tinh thần quốc gia sống trên phần lãnh thổ Miền Nam từ sau Hiệp định Genève.

Càng đọc kỹ lại lịch sử cận đại và nhìn vào hoàn cảnh đất nước hiện nay càng thấy rõ ràng là kể từ khi có cái chủ thuyết cộng sản du nhập, quê hương Việt Nam bắt đầu mang thêm tai ách của một cái nghiệp chướng bên cạnh những khổ nạn đến từ chế độ nô lệ ngoại lai. Miền Đất Mẹ chẳng những đã bị bầm giập với các vết thương do ngoại nhân chia cắt mà còn mỗi ngày thêm những vết nội thương nhức nhối hơn, bởi chính một số người Việt Nam vong thân, mất gốc gây nên. Cái số người này nếu còn có thể nói chung là “đồng bào”, là anh em theo nghĩa của huyền sử một bọc trăm trứng thì đấy chính là những đứa con bất hiếu, bất mục và phá gia chi tử… mà cứ động mở miệng ra thì toàn là lưỡi cú diều uốn nắn ngôn từ thành những khẩu hiệu trí trá như những vết cắn xước da, nát thịt anh em. Đến nay thì miền Đất Mẹ đã giống như một thân thể bị làm độc thành lở loét vì những vết thuơng do các đứa con mất nết kết bè lập đảng gây ra trong hơn ba phần tư thế kỷ nay. 

Cái mô hình xã hội chủ nghĩa mà ông Hồ Chí Minh và đảng cộng sản đã thêm vào hai chữ Việt Nam để cưỡng gán cho đất nước, dùng nó làm đạo bùa ma quái dối gạt bao lớp người Việt bấy lâu, nay chỉ còn là tờ văn tự bán nước với chữ ký của gần ba triệu đảng viên lớn nhỏ. Cái đám người cộng sản này đã biến hai chữ Việt Nam thành một nhãn hiệu thật tội nghiệp, thật đau xót cho tổ tiên, cho gần chín chục triệu con dân còn lại.

Những thứ phù phép chính trị của người cộng sản Việt Nam đã tận dụng như đấu tranh giai cấp, giải phóng dân tộc, xây dựng một xã hội bình đẳng giữa người với người để không còn bất công, bóc lột, đàn áp… vân vân… và… vân vân… giờ đây chỉ còn là sự thật trần trụi của cái bánh vẽ với các đường nét vụng về đã nhoè nhoẹt thành tỳ ố. Người dân đã nhìn thấy đủ hết hai mặt của một tấm phông vẽ. Những gì là thực sự bất công; là thực sự bóc lột; là những thủ đoạn nham hiểm và bạo lực để đàn áp dân chúng… cũng chính là nền tảng của chế độ hiện nay. Và cũng từ đó suy ra, bất cứ cái gì đã được nêu lên thành khẩu hiệu thì đó là cái không có thật trong cuộc sinh hoạt của xã hội Việt Nam kể từ khi những người cộng sản nắm quyến. 

Cho đến nay, khối dân tộc gần chín chục triệu đã chia nhau bao nhiêu kinh nghiệm xương máu với những ung nhọt càng ngày càng xưng tấy lên... cắn rứt hết những con người Việt Nam nào miệng còn thơm mùi sữa mẹ Âu cơ với một tấm lòng đầy trắc ẩn về tiền đồ của đất nước, của dân tộc. 

Ai đến miền Bắc Việt Nam sau năm 1954 và cả miền Nam sau năm 1975 đều nhận thấy cái khẩu hiệu “không có gì quý hơn độc lập, tự do” luôn luôn được đem vẽ vời ở khắp nơi; từ những mặt tiền cơ sở uy nghi bề thế của chế độ đến những bức tường loang lổ khắp hang cùng ngõ hẻm, quả là trâng tráo và mỉa mai. Nó chẳng khác gì một lời xác nhận với cả nước là thứ quý hiếm này ở đây không có đâu. Thành vậy mà phải có những người mạnh dạn quyết đòi cho có, quyết đấu tranh để tìm cho được cái thật hiếm hoi này.

Năm nay là năm thứ 39 Miền Nam tự do mất vào tay đảng cộng sản. Năm nay cũng là năm thứ 39 cả nước cùng chung nhau một cái ách bằng chữ nghĩa thậm xưng là “thống nhất” để cả nước khốn khổ; để cả nước dắt díu nhau làm nô lệ Tầu. Đã 39 năm những người Việt ở Miền Nam bỏ nước ra đi sống đời du mục kiểu mới; lang thang khắp cùng thế giới mà chưa có ngày về. 

Dân Do thái trong thời gian bị mất nước, lang thang đủ nơi xứ lạ quê xa nhưng chắc chắn họ không khi nào quên về thân phận của họ là những người dân mất nước. Bởi thế, như một nỗi thao thức khó nguôi, họ đã nhắc nhở cho nhau mối tình hoài hương bằng lời chào mang tròn ý ước hẹn “Năm tới ta về Jérusalem – L’an prochain à Jérusalem”. Thế rồi họ đã về, về trong vinh quang đẫm đầy mồ hôi, máu và nước mắt nóng. 

Chúng ta mỗi người Việt Nam, cách riêng người dân của phần đất tự do còn lại sau hiệp định chia cắt năm 1954, còn lại ở trong nước hay ngoài nước sau cuộc đổi đời 30/4/1975, tưởng cũng đã nếm đủ những tủi hờn nơi mỗi cuộc đời; đã đếm đủ những mất mát, những đổ vỡ từ hậu quả về một cuộc phế hưng của dân tộc và nhất là cũng thật thấm thía cho một bài học lịch sử với những giá trị bị lật ngược; những trật tự bị đảo lộn; những sinh hoạt nền tảng từ trong nhà đến ngoài xã hội; những mất còn rối tung… cứ như thời gian bị quay ngược vòng kim đồng hồ. Một bài học lịch sử vừa mở ra.

Các danh nhân như Winston Churchill hay George Santayana và nhiều người nữa đã từng chia sẻ chung một kinh nghiệm rằng “Những ai không học những kinh nghiệm từ lịch sử thì sẽ tái diễn nó”. Học không phải chỉ là nhớ suông hay để mang nặng hận thù mà là để nhắc nhở cho từng thế hệ kế thừa rằng gắn bó với quá khứ không phải chỉ để tự hào, hãnh diện về những chiến thắng kiêu hùng của tiền nhân anh dũng mà còn là cơ hội để những người trong hiện tại phải đấm ngực ăn năn về những điều ê chề đáng tủi hổ mà mỗi người đều chung trách nhiệm… để lấy đó làm gương mà giảm bớt đi những tai ương, những kiếp nạn có thể tránh cho đất nước. 

Bài học lịch sử của Việt Nam hiện nay không những chỉ học mà còn phải thuộc nằm lòng nữa. Học để rồi truyền lại cho con cháu như những bản chúc thư của hàng hàng lớp lớp người đã ngã xuống trên giải đất chữ S. Của cả một dân tộc đã nếm đủ mùi vị đau thương của chiến tranh vừa do ngoại bang xâm chiếm, nhưng cũng vừa bởi tham vọng của một số người đã làm nên trang sử nội chiến. Kết quả là đất nước như một thị trường bỏ ngỏ cho các siêu cường thi đua thử nghiệm và rao bán vũ khí. Như một tấm vải để người ta nhuộm thử mầu cờ sắc áo. 

Những người trẻ Việt Nam của thế hệ 1945 – 1975 đã phải oằn vai dưới gánh nặng của một giai đoạn lịch sử nghiệt ngã. Rồi sự chia cắt đã đem đến cuộc nội chiến tối tăm nhất của đất nước suốt 20 năm. Rồi chỉ thoáng một cái là nửa miền đất nước như rơi vào định mệnh giống như câu Thánh vịnh “con như người thợ dệt, đang mải dệt đời mình, bỗng nhiên bị tay Chúa cắt đứt ngay hàng chỉ…” Song ở đây lại là một định mệnh không có phần tâm linh mà chỉ là những áp đặt oan khiên của trò chơi chính trị… Chỉ như một thoáng ngủ gục ơ hờ, một cái vấp chân vừa ngã xuống chưa kịp gượng dậy thì đã tối tăm cả mặt mũi vì cơn lốc chủ nghĩa trườn tới mà lúc mở được mắt ra nhìn mới biết rằng đã chậm. 

Bây giờ cũng đã 39 năm trôi qua và hình như cũng đã có những người không còn muốn nhớ gì nữa để buông bỏ quá khứ. Nếu chỉ nhìn cái mốc điểm 30/4/1975 như là một khúc quanh của lịch sử phải chấp nhận theo lẽ biến thiên thường tình thì xét cho cùng, người ta muốn quên cũng đúng thôi. Song nếu nhớ ra rằng cái ngày lịch sử này là kết quả tất yếu phải đến chỉ vì những quan niệm lầm lạc, những cố chấp không chính đáng theo phe nhóm, những tham vọng bất cập của cá nhân và tập thể, những tà niệm đầy sân si… mà đã chôn vùi miền tự do còn lại của đất nước vào chung một hố thẳm diệt vong thì có quyền quên hay không? Và tại sao lại phải quên khi vì vậy mà cả nước đã phải hấng chịu nó như là một thử thách của nhận thức, như một cái giá đã phải trả quá đắt về cái gọi là ý hệ này, ý thức nọ? Lại nữa, bản thân mình còn đây, con cháu mình đang cần phải được biết về một nguồn cội và dân tộc phải sinh tồn trong độc lập, tự do, no ấm thì có nên quên hay không? Thái độ buông xuôi của mỗi người phải chăng sẽ như lời Đức Hưng Đạo Vương kết tội là… "khác nào như quay ngọn giáo mà đi theo kẻ thù…” vậy.

Ngày 30/4 năm tới là đúng 40 năm Miền Nam bị mất tự do, cả nước bị xiềng chung một cái cùm chủ nghĩa và gần chín chục triệu đồng bào mang danh con Hồng cháu Lạc sẽ bị chôn chung trong cái hố diệt vong. 

Tuy nhiên, hơn lúc nào hết, từ trong nước ra đến khắp nơi ở hải ngoại, căn bệnh thờ ơ, vô cảm vẫn đang lây lan và càng ngày càng phát tác như một khối u ác tính. Đây không đơn giản là một thứ dịch mà còn nguy hiểm hơn tội ác vì đã đồng loã với tập đoàn bán nước, buôn dân. 

Trong một năm này, ước chi mỗi người Việt Nam lưu vong khắp nơi trên thế giới sẽ chịu bắt đầu hỏi nhau khi gặp gỡ: “Bốn mươi năm rồi đủ chưa”.... Rồi từ câu hỏi này, sẽ tuỳ vào câu trả lời nơi thâm tâm mỗi người mà kết nên lời hẹn ước “Năm tới ta về Sài gòn, về Việt Nam” bằng quyết tâm như David Ben Gourion, thủ tướng đầu tiên của Do thái đã nói “Một quốc gia thì phải xây dựng bằng mồ hôi và nước mắt”.

Có vậy mới hy vọng hai chữ Việt Nam không còn bị ghép vào với những tên gọi đảng cộng sản hay nước cộng hoà xã hội chủ nghĩa. Cùng trong một hướng tới này, các danh xưng cộng đồng Người Việt ở nơi này, nơi khác sẽ hân hoan góp vào cho hàng chữ Quốc gia Việt Nam được phục hưng trên trường quốc tế, như những vì sao đêm tắt đi nhường chỗ cho một ngôi sao mai bừng sáng.





8 CÂU NÓI TUYỆT VỜI NHẤT TRÊN THẾ GIỚI (NÊN ĐỌC). 

---------------------------------------------------------------------------
1. "Đừng bao giờ đùa giỡn với cảm xúc của người khác, bởi vì bạn có thể giành chiến thắng, nhưng hậu quả là bạn chắc chắn sẽ mất đi người đó trong suốt cuộc đời của bạn.” - (Shakespeare).

2. "Thế giới phải chìm đắm trong đau khổ không phải vì tội ác của những kẻ xấu, mà là vì sự im lặng của những người tốt". - (Napoleon).

3. "Tôi rất biết ơn tất cả những người đã nói KHÔNG với tôi. Nhờ vậy mà tôi biết cách tự mình giải quyết sự việc." - (Einstein).

4. "Nếu tình bạn là điểm yếu lớn nhất của bạn, thì bạn chính là người mạnh mẽ nhất trên thế giới." - (Abraham Lincoln).

5. "Một người tươi cười không có nghĩa là họ không có nỗi buồn. Điều đó có nghĩa là họ có khả năng đối phó với nỗi buồn đó.” - (Shakespeare).

6. "Cơ hội giống như bình minh, nếu bạn chờ đợi quá lâu, bạn có thể bỏ lỡ nó". - (William Arthur).

7. "Khi bạn ở ngoài sáng, tất cả mọi thứ đều theo bạn, nhưng khi bạn bước vào bóng tối, ngay cả cái bóng của bạn cũng không đi theo bạn nữa." - (Hitler).

8. “Đồng tiền luôn phát ra âm thanh. Nhưng tờ tiền thì luôn im lặng. Vì vậy, khi giá trị của bạn tăng lên, thì hãy luôn luôn giữ yên lặng.” - - (Shakespeare).




__._,_.___

Posted by: hung vu

No comments:

Post a Comment

Những Sự Thật Cần Phải Biết

Featured Post

BẠN TÔI: ĐẠI ÚY TRẦN QUANG HIỆP

 https://www.facebook.com/groups/160591528349491/permalink/723350692073569/ https://www.youtube.com/watch?v=oqhFQFR2-JM Chuyện Xứ Xã Nghĩa r...

Popular Posts

Popular Posts

My Blog List